🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mười phút sau, Hướng Án nằm trên giường của Bạc Dật Châu.

Giường của Bạc Dật Châu rộng hơn một chút so với giường trong phòng ngủ của cô. Bộ ga giường màu xám nhạt, vừa trầm ổn nhưng không gây cảm giác quá áp lực.

Cô nằm yên lặng, hai tay đan vào nhau đặt trên bụng, lắng nghe tiếng nước từ phòng tắm không xa.

Sau khi đi theo Bạc Dật Châu về đây, cô đã lên giường nằm. Bạc Dật Châu nhận một cuộc điện thoại, sau đó lấy quần áo từ phòng thay đồ và vào phòng tắm tắm rửa.

Hiện giờ anh vừa mới vào, có lẽ phải một lúc nữa mới ra được.

Hướng Án nhắm mắt, đắp chăn của Bạc Dật Châu, nửa khuôn mặt nhỏ của cô vùi trong chăn, hít thở như vậy, cảm thấy toàn là hơi thở của anh.

Nằm một lúc, không ngủ được, cô mở mắt, nhìn trần nhà vài giây, chống người dậy, định tìm xem Bạc Dật Châu có melatonin không.

Kéo ngăn kéo đầu giường ra, cô thấy ngay tám hộp b.ao c.ao s.u được xếp ngăn nắp.

“…” Cô vội vàng đóng lại, nằm xuống trở lại.

Vài phút sau, Bạc Dật Châu từ phòng tắm đi ra, Hướng Án vẫn chưa ngủ.

Do ngủ quá nhiều vào buổi chiều, giờ lên giường lại thấy tỉnh táo, nhưng cô vẫn giữ tư thế nằm thẳng nhắm mắt, không nhúc nhích.

 

Một lúc sau, cô cảm nhận được người đàn ông đang đứng ở cuối giường, có tiếng sột soạt của vải vóc, theo phản xạ cô mở mắt, nhìn sang bên đó, phát hiện Bạc Dật Châu chỉ mặc quần ở nhà, đang mặc áo ngủ vào thân trên.

Anh quay lưng lại phía cô, từ hướng của cô, có thể thấy được bờ vai rộng và lớp cơ lưng mỏng của anh. Cô nhìn một cái, rồi lại nhắm mắt lại như không có chuyện gì.

Một lúc sau, cô cảm thấy Bạc Dật Châu đi vòng qua chân giường, đến bên phía anh.

Sau đó anh lên tiếng hỏi: “Tắt đèn nhé?”

“…” Hướng Án mở mắt nhìn sang, “Anh biết tôi chưa ngủ à?”

Bạc Dật Châu không cài kín cúc áo ngủ, anh hơi cúi người, tay phải tựa vào công tắc đầu giường, liếc nhìn tư thế nằm rất không tự nhiên của cô: “Cô nghĩ sao?”

“…” Hướng Án cựa mình, điều chỉnh thành tư thế thoải mái hơn, rồi nhắm mắt lại, vô cớ lại nhớ đến hình ảnh Bạc Dật Châu mặc áo vừa rồi.

Lần trước ở phòng thay đồ, cô nói muốn xem anh thay đồ, thật ra chưa xem hết, vừa rồi mới thực sự được nhìn.

Nghĩ đến đây, cô khẽ nhấc mí mắt, lại nhìn về phía Bạc Dật Châu.

Người đang đứng bên giường hẹn giờ báo thức, anh đặt điện thoại xuống, chuyển ánh mắt sang, hỏi bình thản: “Sao vậy?”

Ánh mắt Hướng Án trượt xuống, cô nhìn thấy cổ áo anh chưa cài kỹ, sau đó sờ sờ mũi, nhắm mắt: “Không có gì.”

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giua-mua-ha-co-tuyet-chau-phu-tieu-thap-tam/2778461/chuong-27.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Giữa Mùa Hạ Có Tuyết - Châu Phủ Tiểu Thập Tam
Chương 27
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.