Hành lang, cột lớn , núi giả, bách hoa vĩnh viễn không héo tàn , quen với một khu hoa viên lạnh lẽo vắng vẻ , hoa triêu cung ngược lại càng trở nên xa lạ đối với nàng , cuối cùng khoảng khắc nàng từ bỏ tiên duyên, hắn lại không một câu trách cứ, chỉ cưỡng chế mang nàng về, sau đó trốn tránh không gặp .
Chuyển qua góc tường, bỗng nghe thấy tiếng tranh cãi trầm thấp."Ngươi biến thành hình dáng của tiểu Trà đi tìm phàm nhân kia, ngươi nghĩ rằng ta không biết sao?"
Tiếng của Mai tiên.
"Thần tôn đại nhân đã không trách ta , ngươi quản lý chuyện không quan hệ gì tới mình cái gì!" Hạnh tiên điềm nhiên như không .
Mai tiên nhẫn giận: "Thân là tiên tử lại sinh lòng ghen tị, ngươi rõ ràng không muốn để tiểu Trà đạt được số mệnh Hạ tiên ."
"Ngươi ngậm máu phun người, ta bất quá chỉ đơn giản nghĩ cách muốn giúp nàng ta độ kiếp mà thôi."
Hạnh tiên đỏ mặt, trừng mắt nói, "Là tại nàng ta không hiểu thấu đáo, lại cùng phàm nhân dây dưa không rõ, thiếu chút nữa tiên duyên sắp tới tay thì bị mất, sao lại đến đây trách cứ ta chứ ?". . . .
Tình yêu của công tử nhiệt liệt tựa như lửa, đã chấp nhận hứa hẹn thì nhất định sẽ liều lĩnh làm bằng được , nhưng nàng làm thế nào cũng không hiểu nổi, nếu công tử thích nàng thì vì sao tối hôm đó lại ở cùng với mỹ nhân khác ?
Ai ngờ lúc này đây đột nhiên lại phát hiện ra đáp án đã tìm kiếm từ lâu, câu nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giua-mua-hoa-roi-gap-lai-nguoi/2502289/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.