Vu Chu suy nghĩ hai ba giây mới hiểu được lượng tin tức của những lời này, sau đó nàng vừa tên vừa họ gọi Hướng Vãn: "Hướng Vãn, cô mạo phạm tôi."
Hướng Vãn ngây thơ một nùi.
"Đừng giả ngu nữa, rõ ràng không có kém bao nhiêu, còn có thể bóp chết cô à?" Vu Chu tức giận.
Hướng Vãn lúc này mới mím môi, rất rụt rè nở nụ cười.
Như thế này, lại có một chút đáng yêu. Vu Chu hết cách, trừng mắt nhìn cô nàng một cái, đi về phía cửa thang máy.
Hướng Vãn đi theo, tò mò ngẩng đầu nhìn con số màu đỏ trên cửa thang máy, nhảy nhót.
Những con số nhảy lên và đôi mắt cô nàng chớp theo. Cười với Vu Chu.
"Sao vui thế, người xuyên không."
Nhân lúc chờ thang máy, nàng hỏi Hướng Vãn: "Có thật sự chật không? Nếu chật, ngày mai tôi mua cho cô mấy cái mới."
"Đừng đến hiện đại một chuyến, lại chết ngạt trong áo ngực." Nàng nhỏ giọng lẩm bẩm, lại cảm thấy có chút buồn cười.
Hướng Vãn nói: "Có chút khó thở, nhưng vẫn có thể kiên trì."
Vu Chu cười: "Sao cô lại kiên trì chuyện này, được rồi, ngày mai mua cho cô."
Nàng liếc mắt một cái, không được tự nhiên nói: "Mua cho cô lớn hơn 2 size luôn, cô mới 18, còn đang phát dục."
Bốn chữ cuối cùng, thật làm cho người ta đau lòng.
Hướng Vãn đáp, cửa thang máy "Đinh" một tiếng mở ra, bả vai cô nàng run rẩy, thấy Vu Chu dẫn đầu đi vào trong hộp sắt thép, sau đó vươn tay về phía cô nàng.
"Nhanh lên, vào đi. Lát nữa cửa kẹp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giup-toi-vo-vo-that-tieu-hoang-thuc/2648750/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.