Giọng bà Triệu biến mất, Hướng Vãn mới kịp phản ứng lại.
Mặt thoáng cái liền đỏ lên, nói một câu: "Xin lỗi."
Vu Chu ngước mắt, nhìn Hướng Vãn có chút luống cuống, mặt không chút thay đổi liếc cô nàng một cái, nói: "Làm mặt quỷ đi."
"Hả?"
"Em phải tốn rất nhiều thời gian giải thích, làm mặt quỷ đi tôi sẽ tha thứ cho em." Nàng không thật sự tức giận, nhưng thật sự muốn nhìn tiểu thư khuê các làm mặt quỷ.
Hướng Vãn quả nhiên thận trọng hỏi nàng: "Làm...... mặt quỷ?"
Cô nàng không biết.
Vì thế Vu Chu giơ tay, véo hai má cô nàng nhẹ nhàng kéo ra ngoài, lông mi Hướng Vãn giật giật, môi bị kéo ra, có chút buồn cười có chút sững sờ nhìn nàng.
Ha ha ha ha ha, người trước giờ kiêu căng bị làm cho mắc cười như vậy, Vu Chu vui vẻ.
Hướng Vãn chưa bao giờ bị người ta véo mặt, mơ màng mà đau đớn, theo bản năng giơ tay đỡ lấy tay Vu Chu.
Nhưng bao ngón tay trái không tháo ra, dính nhớp trên mu bàn tay Vu Chu, Vu Chu nhìn lướt qua. Trắng có một chút hồng...... Thật sự rất sáp.
Hướng Vãn kịp phản ứng, vội thu tay lại, cúi đầu tháo bao ngón tay ra.
Vu Chu cũng buông ra, nhìn tay chân cô nàng nhanh nhẹn tháo bao ngón tay xuống.
Dù sao cũng là tiểu thư nhà Thừa tướng mà, tay này cũng quá non, cùng lắm chỉ là một cái bao ngón tay, lại có thể làm cô nàng đỏ lên.
Không đúng, màu đỏ này rất khả nghi.
Nàng lướt qua, rút một tờ giấy: "Lau đi."
Không phải là bao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/giup-toi-vo-vo-that-tieu-hoang-thuc/2648797/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.