Tưởng Quốc giật mình tình lại, đôi mắt lờ mờ bởi mệt mỏi. Một hình bóng thân thuộc đang ngồi bên chăm sóc cậu tự lúc nào.
“Em tới từ lúc nào vậy?” – Tưởng Quốc hỏi, giọng tràn đầy mệt mỏi.
“Anh tỉnh rồi?” - Fleur Delacour giật mình hỏi lại.
Tưởng Quốc ngồi đậy, dựa người vào đầu giường. Fleur khẽ động nhưng cô không tiến tới đỡ, dù thời gian ở cạnh nhau không nhiều, nhưng cô hiểu người yêu mình một cách bất ngờ. Cô biết với Tưởng Quốc, chỉ cần cậu ta còn một chút xíu sức lực thì tuyệt đối sẽ không dựa dẫm vào người khác.
“Anh bất tỉnh lâu chưa?”
Fleur lấy một cốc nước đưa cho Tưởng Quốc, nói: “Hơn 12 tiếng. Yên tâm. Anh chưa bỏ lỡ bất cứ điều gì quan trọng đâu.”
Tưởng Quốc cười nhạt, hỏi: “Anh bị làm sao vậy? Lúc bác sĩ tới khám, anh nửa tỉnh nửa mê nên chả nhớ được gì.”
“Người khám cho anh không đưa ra kết luận chính xác được bởi linh hồn của anh mạnh mẽ hơn người khác quá nhiều. Nhưng ông ta nói linh hồn của anh có vẻ như bị tổn thương từ trước đó… ừm… và trong trận đấu vừa rồi, anh đã xử dụng một loại ma pháp linh hồn nào đó khiến linh hồn của anh và đối thủ xung đột. Trong tình trạng bình thường thì không có vấn đề. Nhưng linh hồn của anh hiện tại đang bị tổn thương nên…”
“Nên tình hình chuyển biến thành hiện tại, sự suy nhược linh hồn khiến thể xác bị ảnh hưởng?” – Tưởng Quốc xen ngang.
Fleur gật đầu, những gì Tưởng Quốc nói tuy có phần khác biệt với lời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/great-mage-o-the-gioi-harry-potter/911073/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.