# Chị Thư Ký, Tôi Thích Em
"Nhóc con, sao lại ngồi đây khóc?"
Hôm nay vừa đi học về, lúc đi qua công viên liền nhìn thấy một bóng hình nho nhỏ đầy đáng thương.
"Mẹ... Em nhớ mẹ!" Cậu nhóc ngẩng mặt lên nhìn chị gái trước mặt, khuôn mặt đầy đáng thương nói.
"Là đàn ông... Tuyệt đối không được khóc, Hiêu chưa?!! Nhóc mà khóc thì sau này sẽ không có cô nương xinh đẹp nào thích em đâu." Nghe cậu nhóc nói, cô liền hiểu ra vấn đề. Hoá ra là lạc mất mẹ.
"Thế... Thế nếu em không khóc nữa thì sau này chị sẽ đồng ý gã cho em chứ?!!"
Nghe cô nói thế, cậu liền cố nén nước mắt, nhìn cô đầy hi vọng.
"Được! Nể tình nhóc cũng đẹp trai, sau này chị sẽ cưới nhóc... Lớn nhanh lên, chị chờ!"
Nghe cậu nhóc nói thế, cô sảng khoái đồng ý. Dù sao cũng chỉ là một đứa nhóc, qua hai hôm thì liền quên thôi. Sau khi dỗ dành cậu ngừng khóc thì cô liền dẫn cậu đến khu bảo vệ của công viên để chờ mẹ nhóc đến tìm.
Vốn lời hứa lúc đó cũng chỉ là nói đùa... Nhưng không ngờ thằng nhóc nào đó lại tin là thật!
*15 năm sau...
Cô đang chìm trong hồi ức thì bỗng nhiên có tiếng chuông reo lên.
"Alo, giám đốc... Có chuyện gì sao?!!" Cô liền vội vàng nhấc máy lên nghe.
"Tôi bảo chị đến phòng kế toán lấy tài liệu cho tôi, chứ không bảo chị ngồi đó thẫn thờ... Chị có biết, tôi chờ chị bao lâu rồi không?!!" Trong điện thoại truyền đến giọng nam trầm ấm.
"A... Tôi xin lỗi... Tôi quên khuây mất...
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gui-mot-thoi-thanh-xuan-da-qua/1971203/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.