Yến Đường cảm thấy mặt mình đang nóng bừng.
Cánh tay cô thực sự đang dùng lực nhưng càng dùng sức, càng có cảm giác như đang cọ xát vào cổ của Tống Úc.
Khuỷu tay cô áp sát vào yết hầu của cậu, Yến Đường cảm nhận được cổ họng cậu hơi cử động, theo sau là một tiếng cười khẽ.
Tai cô đỏ ửng lên vội vàng buông tay ra và nói: “Xin lỗi nhé.”
Tống Úc cười đứng dậy: “Không sao đâu, chị cần tập luyện thêm sức mạnh. Lực của chị hơi yếu, cơ bắp chưa đủ khỏe.”
Cậu bước đến phía sau Yến Đường rồi bảo cô ngồi xuống: “Chị có thể cảm nhận cách tôi dùng lực.”
Yến Đường còn chưa kịp phản ứng thì đã bị cậu dùng một tay khóa chặt vào lòng.
Cổ nhỏ nhắn của cô bị cơ bắp săn chắc của cậu bao bọc, xương bả vai áp sát vào ngực của người đằng sau.
Cô cảm thấy như nghe được nhịp tim đều đặn của Tống Úc nhưng chưa kịp suy nghĩ gì thì một lực mạnh đến kinh người đã siết chặt cổ họng và động mạch của cô. Nỗi sợ hãi bản năng trỗi dậy trong tích tắc.
Yến Đường nghe thấy mình phát ra một tiếng rên nhẹ đầy hoảng sợ.
Nhẹ đến mức gần như không thể nghe thấy.
Ngay lúc đó, lực siết kinh khủng kia đột nhiên biến mất.
Nguy hiểm thoáng qua như một con thú dữ vờn đùa bằng móng vuốt rồi lại thong thả thu lại.
Cảm giác choáng váng và ngạt thở chưa kịp ập đến nhưng adrenaline đã bị k1ch thích tăng vọt. Tim cô đập mạnh chưa từng thấy, một cảm giác
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gui-thien-than-nho-bach-nhat-mong-duong/2456425/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.