Xe buýt dừng tại bến, hành khách chen lấn về phía cửa tạo nên không khí ồn ào náo nhiệt.
Hai cô cậu học sinh ngồi cạnh nhau vẫn im lặng, mỗi người một tâm sự, chẳng ai buồn cất lời.
Mãi đến khi loa trong xe thông báo sắp đến khu tập thể trường Phụ, Yến Đường mới đứng lên nhờ Tống Úc – người ngồi phía ngoài – nhường đường.
Nhưng cậu cũng đồng thời đứng dậy cùng cô xuống xe rồi quen thuộc rẽ vào cổng khu nhà.
“Cậu sống ở đây sao?” Yến Đường không nhịn được hỏi.
Tống Úc gật đầu, tiện miệng nói luôn số nhà và phòng mình thuê – trùng hợp thay, cậu lại ở ngay đối diện nhà cô.
Khu tập thể này đã cũ kỹ, tòa nhà sáu tầng không thang máy, hành lang chật hẹp, mỗi tầng chỉ có hai hộ. Nhà đối diện vốn là của đồng nghiệp bố mẹ cô, đã chuyển vào trung tâm thành phố từ lâu và cho thuê lại.
Nếu Yến Đường nhớ không nhầm, hai tháng trước mới đổi người thuê, không ngờ giờ lại có người mới…
Cảm giác khó tả nhưng luôn thấy có gì đó không ổn lại trào dâng trong lòng cô.
“Sao cậu lại thuê nhà ở đây? Vừa cũ vừa xa trường…” Yến Đường ngập ngừng.
“Phong thủy ở đây tốt.” Tống Úc đáp, “Vô tình thuê được nhà đối diện em, có lẽ là duyên trời định.”
Một người ngoại quốc nói chuyện phong thủy và duyên phận với người Trung Quốc thì đúng là chuyện lạ đời.
Yến Đường nghe cậu giải thích rằng bố cậu là người Hoa, từng làm ăn ở Hồng Kông, hàng năm đều quyên góp cho một ngôi chùa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gui-thien-than-nho-bach-nhat-mong-duong/2719538/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.