Bữa tiệc được tổ chức tại một khách sạn theo phong cách Liên Xô.
Hành lang dài thơm mùi gỗ, sàn đen trải thảm đỏ nâu, những cánh cửa phòng hai bên xếp thẳng tắp dẫn đến vòm cuối lối đi.
Đằng sau cánh cửa ấy là phòng tiệc – nơi bữa tiệc diễn ra, mang đậm phong cách thẩm mỹ Liên Xô với trang trí tối giản nhưng quy mô: đèn chùm điêu khắc ôm lấy bức tranh sơn dầu khổng lồ, tông màu đỏ đen trầm mặc bao trùm khắp nơi.
Với cô gái phương Nam Trung Quốc mười tám đôi mươi như Yến Đường, Moscow toát lên vẻ uy nghiêm đến ngột thở, ngay cả người Slav ở đây cũng vậy.
Cô đứng nép ở rìa hành lang, nhón chân nhìn vào trong.
Những người phụ nữ váy dạ hội cùng đàn ông mặc vest liên tục đi qua, tất cả đều cao ráo, thỉnh thoảng liếc nhìn cô với ánh mắt tò mò.
Lý do đơn giản: Yến Đường đeo ba lô, mặc chiếc váy vải trắng giản dị, trông như nữ sinh đi lạc.
“Em đợi bố à?”
Một cô gái tóc vàng mắt xanh đến gần, tưởng cô cần giúp đỡ nên chủ động hỏi.
Yến Đường trả lời bằng tiếng Nga không mấy trôi chảy: “Không… em đang đợi thầy giáo.”
“Thầy giáo?” Cô gái ngạc nhiên, “Ở đây toàn người làm kinh doanh, em nhầm chỗ rồi.”
Nhưng Yến Đường không nhầm. Cô đã thấy thầy giáo dạy tiếng Nga của mình – Tống Úc.
Anh đứng giữa trung tâm phòng tiệc, nụ cười phớt trên gương mặt tuấn tú, tay áo sơ mi trắng xắn lên đến giữa cẳng tay đang trò chuyện giữa vòng vây của nam thanh nữ tú.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gui-thien-than-nho-bach-nhat-mong-duong/2719545/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.