Edit: Tư Đồ Tử Huyền Beta: Sakura “ Két – -” tiếng mở cửa nặng nề phá vỡ sự yên lặng trong từ đường Phạm gia.
Phó Vân Kiệt có chút nghi ngờ nhìn Phạm Dương Triệt bên cạnh. Mới vừa rời khỏi Ân tư viện, hắn liền lôi kéo nàng tới đây.
Phạm Dương Triệt cũng không mở miệng giải đáp nghi vấn của nàng, bàn tay lớn giơ lên, nắm chặt bàn tay nàng, cước bộ trang trọng từng bước hướng trong từ đường đi tới.
Bị lôi kéo đi vào Phó Vân Kiệt nhân cơ hội nghiêm túc đánh giá từ đường này, đập vào mắt đầu tiên chính là phòng khách có thể chứa được năm mươi người, cuối phòng khách kia để một loại bài vị. Từ đường Phạm gia không xa hoa, ngược lại lộ ra vẻ mộc mạc, nhưng là dù mộc mạc nhưng cũng không che dấu được một cỗ nghiêm túc, trang trọng và uy nghiêm.
“Kiệt, đặt ở đây là tổ tiên mấy đời Phạm gia. Trên cao nhất chính là thập hoàng tử của hoàng đế khai quốc, một tay thành lập Ám các người đầu tiên đảm nhận Ám đế. Phạm gia ta tổng cộng có ba vị Ám đế. Vị thứ hai chính là cụ cố của ta, vị thứ ba là ông nội của ta. Phạm gia luôn luôn cố gắng bảo vệ hòa bình cho Cảnh quốc.” Nói tới đây, khuôn mặt tuấn mĩ không lộ ra tự hào, ngược lại đầy khổ sở.
Bởi vì con nối dòng của Phạm gia mỏng manh, thời Ngũ Đại tính đến Phạm Dương Triệt đã là con một mấy đời. Mà trách nhiệm của Phạm gia vô cùng nặng nề, có thể đoán được từ nhỏ áp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ha-guc-te-tuong/1266228/quyen-2-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.