Bàn tay người đàn ông lạnh lẽo chạm vào khuôn mặt cô, lạnh làm cô hơi run run, ý thức càng thêm mê mang, bàn tay người nọ nâng mông cô, kéo cô ngồi trên bồn rửa tay, cơ thể to lớn đè ép khiến cô không thể thở nổi.
Cơ thể chặt chẽ dán vào nhau, bộ ngực cứng rắn của hắn đè ép bộ ngực mềm mại của Lý Tiểu Ngư, cô không thoải mái đẩy đẩy hắn, môi lưỡi bị hắn xông thẳng vào quấn lấy liếm láp, nước bọt không kịp nuốt như sợi chỉ bạc làm ướt cằm.
Lý Tiểu Ngư mở to đôi mắt mờ mịt ngập nước, khuôn mặt tuấn tú hiện ra trước mắt, ngây người một lúc, người nọ đã buông cô ra.
Lòng bàn tay vuốt ve đôi môi sưng đỏ vì bị hôn, cảm xúc ướt át làm hắn híp mắt lại, đẩy đẩy kính gọng vàng trên mắt, Nghiêm Viêm tháo cà vạt, buộc lại để che đi đôi mắt của cô, môi mỏng gần sát khuôn mặt mê mang kia, chuyển qua khóe môi, tiếp tục nụ hôn nhưng lại tận cùng ôn nhu.
Đôi mắt Lý Tiểu Ngư bị bịt lại, men say tán loạn, làm rối loạn suy nghĩ của cô, duỗi tay muốn kéo cà vạt che mắt mình xuống, hắn lại cầm cổ tay cô, kéo lên đỉnh đầu, sau đó là nụ hôn đòi lấy mang theo dục vọng chiếm hữu, cho đến khi Lý Tiểu Ngư hôn mê bất tỉnh.
"Em là của tôi, của một mình tôi."
Lý Tiểu Ngư đã ngất xỉu không nghe thấy câu nói cố chấp của hắn.
-
Nhị Nữu mơ mơ màng màng nghe thấy tiếng cãi nhau, say khướt mở to mắt, trước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hac-hoa-xin-can-than/117477/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.