Bạc Nhược U cuối cùng chọn một lưỡi dao cực kỳ mỏng và sắc, kích cỡ như một chiếc lá liễu, để giải phẫu thi thể.
Mọi người tò mò, chẳng lẽ nàng định dùng vật này để giải phẫu não? Nhưng rồi thấy nàng bước tới phía bắc quan tài, nhẹ nhàng và chính xác dùng dao rạch một đường trên da đầu thi thể, sau đó cẩn thận lột ra một mảng nhỏ da đầu ở phía sau đầu của người chết.
"Ọe--"
Ngô Du mặt tái nhợt, không kìm được mà nôn khan. Nhìn thấy ánh mắt cau mày của Hoắc Nguy Lâu, Ngô Du vội che miệng, cúi đầu xin lỗi rồi nhanh chóng quay ra cửa.
Ra đến ngoài, hắn thở dốc từng ngụm, Phúc công công đứng bên cạnh mỉm cười nhìn hắn, hỏi:
"Ngô đại nhân không quen à?"
Ngô Du còn đang nôn khan, cố kéo ra một nụ cười khổ. Lúc này, một người nữa lại đến bên cạnh hắn, nhìn lên thì thấy là Nhạc Minh Toàn. Nhạc Minh Toàn chau mày, cũng thở mạnh, khi thấy Phúc công công và Ngô Du nhìn mình, hắn giơ tay sờ lên đỉnh đầu, nói giọng khàn khàn:
"Ta cứ có cảm giác da đầu mình bị lột mất rồi!"
Nghe vậy, Ngô Du cũng cảm thấy da đầu tê rần.
Nhạc Minh Toàn nhìn Phúc công công, thấp giọng hỏi:
"Hầu gia tìm được nhân vật này từ đâu vậy?"
Phúc công công cười đáp:
"Tìm thấy ở Thanh Châu."
Mọi người đều biết Hoắc Nguy Lâu đến từ Thanh Châu, Nhạc Minh Toàn nghe vậy cũng muốn hỏi thêm vài điều, nhưng rồi nghĩ đến tính cách của Hoắc Nguy Lâu và vẻ mặt bình tĩnh của Bạc Nhược U
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hac-le-ngoc-kinh-bac-nguyet-te-yen/2574681/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.