Sau năm ngày, khi Trình Uẩn Chi tới bắt mạch cho Hoắc Khinh Hoằng, ông đã trao cho Hoắc Nguy Lâu một quyển sách biên soạn cẩn thận. Trong đó là những biện pháp giảm bớt độc tính của Hoàng Kim Cao, bao gồm mấy chục phương thuốc, thang dược, hương dược hoàn và cách thi châm theo kinh mạch, đều được liệt kê rất rõ ràng. Quyển sách được viết kỹ lưỡng, ngay cả Hoắc Nguy Lâu - người không am hiểu y lý - lật qua cũng có thể hiểu được đôi phần.
Trình Uẩn Chi nói:
"Ta không thể tự mình chẩn bệnh cho từng người, vì vậy mới soạn thành sách. Các phương thuốc đã được ghi chú rõ ràng cho từng độ tuổi, thể chất và mức độ nghiện. Mỗi loại đều ghi chép cách dùng dược liệu cùng các điểm cấm kỵ. Nhưng ngay cả vậy, hiệu quả vẫn sẽ giảm đi nếu không thể điều trị theo từng người một. Nếu có đại phu nào y thuật cao minh, dựa vào sách này mà điều chỉnh cho phù hợp, hẳn sẽ đạt hiệu quả tốt hơn."
Đáy mắt Hoắc Nguy Lâu hiện lên sự trân trọng:
"Người trúng độc trong thành quá nhiều, tiên sinh có thể làm được đến mức này đã là cứu giúp rất nhiều người rồi. Tiên sinh có để ý nếu ta đem quyển sách này giao lại cho Thái Y Viện không?"
Trình Uẩn Chi cười nhạt:
"Có gì đâu mà để ý. Ta đã cống hiến hết thảy tâm huyết vào đây, không có gì cần kiêng kỵ. Nhưng nếu chỉ là đại phu tầm thường, tốt nhất không nên tùy tiện thay đổi phương thuốc. Trong sách có dùng nhiều vị thuốc khác nhau, mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hac-le-ngoc-kinh-bac-nguyet-te-yen/2574798/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.