Lần Phật đản này, Hoàng gia hết sức coi trọng. Kiến Hòa Đế không chỉ lệnh cho hai vị điện hạ đến Tướng Quốc Tự dâng hương, mà còn giao cho Nội phủ tổ chức hiến lễ với Thất Bảo Tháp Xá Lợi để cung phụng trong chùa. Hoắc Khinh Hoằng vừa mới vào Thái Thường Tự, Kiến Hòa Đế thấy cần rèn luyện hắn nên giao trọng trách này cho.
Thất Bảo Tháp Xá Lợi là chí bảo của Phật môn, được Tề quốc tặng cho Đại Chu từ nhiều năm trước và cất giữ trong cung để cầu phúc. Lần này Kiến Hòa Đế đem Tháp Xá Lợi ra dâng, thể hiện sự coi trọng với Tướng Quốc Tự. Ban đầu, Hoắc Khinh Hoằng nghĩ rằng việc này chỉ là hình thức, không ngờ đến lúc hiến bảo vật lại xảy ra sai sót.
Khi Hoắc Nguy Lâu đến Tướng Quốc Tự thì trời đã khuya, bên trong chùa đèn đuốc sáng trưng. Chủ trì, vị sư tiếp khách cùng mấy vị trưởng lão đều nghiêm mặt chờ đợi trong phòng trụ trì. Hoắc Khinh Hoằng đứng chờ ở cửa, vừa thấy Hoắc Nguy Lâu liền mừng rỡ như gặp được cứu tinh.
"Đại ca!" - Hoắc Khinh Hoằng bước nhanh tới, vẻ nặng nề chuyển thành chút oan ức, chưa nói hết lời đã méo miệng.
Hoắc Nguy Lâu nhíu mày:
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Hoắc Khinh Hoằng hạ giọng nói:
"Phật bảo là giả."
Hoắc Nguy Lâu nghe vậy, sắc mặt liền biến đổi:
"Đồ giả?"
Hoắc Khinh Hoằng gật đầu:
"Chủ trì Tuệ Năng đại sư đã từng thấy qua Phật bảo này, ngài ấy khẳng định vật này là giả. Hai vị điện hạ đi cùng cũng biết, họ đã đưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hac-le-ngoc-kinh-bac-nguyet-te-yen/2574860/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.