Phi Vân Quan nằm ở phía Tây Nam ngoại thành, trong ngoài đạo quan đều trồng trúc tương phi xanh biếc, tạo nên vẻ thanh nhã. Chính điện thờ phụng Tam Thanh Thiên Tôn, nhưng vì gần đây giới quyền quý trong kinh thành chuộng tín ngưỡng Phật gia, nên ngoài những dịp lễ tết, nơi đây ít người lui tới.
Quan chủ của Phi Vân Quan có đạo hiệu là Huyền Thanh, tuổi ngoài năm mươi. Khi Ngô Tương dẫn các nha sai vào quan, Huyền Thanh đạo trưởng đang tĩnh tọa tu hành. Thấy người của nha môn đến, các tiểu đạo sĩ tỏ ra hoảng hốt, riêng Huyền Thanh vẫn giữ vẻ mặt ôn hòa. Thế nhưng khi Ngô Tương vừa nhắc đến vị đạo sĩ bị trục xuất năm ngoái, sắc mặt Huyền Thanh thoáng thay đổi.
Ngô Tương nhận thấy rõ bèn hỏi:
"Đạo trưởng, người này rốt cuộc vì sao bị đuổi khỏi Đạo quan?"
Huyền Thanh nhíu chặt mày, đạo bào trên người càng tôn thêm khí chất tiên phong đạo cốt. Ông phất tay, nói:
"Người này đã rời khỏi Phi Vân Quan, từ đó về sau, bất cứ chuyện gì cũng không còn liên quan đến chúng ta."
Ngô Tương bất đắc dĩ nói:
"Đạo trưởng xin yên tâm, phủ nha sẽ không tùy tiện liên lụy người vô tội. Hiện tại chúng tôi nghi ngờ người này có liên quan đến một vụ án mạng, mong đạo trưởng thành thật giúp đỡ."
Vẻ mặt Huyền Thanh lúc này mới giãn ra, mời Ngô Tương vào phòng trà ngồi, ông thở dài rồi nói:
"Hắn tục danh là Lý Thân, đạo hiệu Huyền Linh, nhỏ hơn bần đạo mười hai tuổi. Khi còn nhỏ thân thể hắn yếu đuối, được sư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hac-le-ngoc-kinh-bac-nguyet-te-yen/2574859/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.