Chu Mộc không có ý định tìm thêm người phụ nữ nào nữa.
Từ Kim Phượng có mắt như mù, hơn nữa sau khi cô ta cùng trưởng thôn đi rồi, Chu Mộc tốn mất mấy ngày đập cái tường rào cũ nát phía ngoài nhà đi, xây mới lại.
Chu Mộc tự làm lấy, không nhờ ai giúp cả. Căn nhà này cách xa thôn, xung quanh không có hàng xóm láng giềng.
Đến lúc mọi người nhớ về căn nhà âm u kia thì nó đã được một bức tường bao quanh rồi.
Từ Kim Phượng tức lắm, cảm giác giống như anh ta đang đề phòng cô ta. Cô ta cố ý khơi mào, kéo theo mấy bà vợ tọc mạch đi hóng chuyện.
Đương nhiên, Từ Kim Phượng cũng đã để mắt đến rồi, anh rể dặn đừng có dây dưa với Chu Mộc, thế nên là sáng sớm nay nhìn thấy Chu Mộc vào rừng, cô ta mới giục mấy bà vợ qua đó xem sao.
“Bức tường này xây dày thật đấy, nghe nói trước đây Chu Mộc rất được việc, mấy công việc liên quan đến xây dựng hay gỗ mộc đều biết.” Con dâu nhà Kim Vượng sờ bức tường, còn đẩy mạnh một cái.
“Lại bảo không phải đi, các ngươi sau này mới lấy chồng, tôi đây gả cho người ta sớm, lúc ấy Chu Mộc có cả xe riêng, vẻ ngoài lại đẹp trai anh tuấn, mấy cô nương bên ngoài chỉ muốn chui vào xe ngồi lên đùi của anh ta.” Vợ Lão Vu tỏ vẻ thần bí.
Từ Kim Phượng nghe xong lại có chút thẹn thùng trên khuôn mặt, cũng may mọi người đang mải ngồi lê đôi mách, không ai chú ý đến cô ta.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hac-thien-kim/269640/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.