Ở trong nhà , 1 người con trai ung dung đang ngồi trên ghế Sofa như đang chờ đợi một điều gì đó . Chàng trai nhấc ly rượu trên bàn lên và nhấp vào miệng , nhếch mép đắc thắng
Từ ngoài cửa , dáng 1 cô bé thấp thoáng rồi hấp tấp , hớt hải chạy vào :
- Này này ! Mưa rồi ! Mưa rồi
- Thì sao ?? ( Hắn nhếch mép )
- Đưa tôi về đi !
- Cô nghĩ cô là ai ??
- Tôi nghĩ tôi là tôi ( Tôi cãi ngang )
Mặt hắn tối sầm lại ( Hắn nghĩ :" Con nhỏ này ngang như cua , nói chuyện với nó chắc mình tổn thọ sớm " )
- Cô thích thì tự đi mà về
- Nhưng trời đang mưa , anh kêu tôi về làm sao được
Hắn lại nhếch mép tạo nên 1 nụ cười nửa miệng đầy ẩn ý
" BỐP!! bỐP !! "
Đó là 2 tiếng vỗ tay của hắn . Bác quản gialaij bước vào 1 lần nữa :
- Thưa cậu chủ , cậu chủ có việc gì gọi tôi ạ
____ Chuẩn bị phòng
Ba từ ngắn " cụt lủn " được phát ra từ miệng hắn
- Chuẩn....b......ị........phòng ? Là sao ? ( Tôi ấp úng nói mãi mới được 1 câu )
- Tự hiểu ( Trời ! Sao hắn tiết kiệm chữ thế nhỉ ? )
Rồi hắn ung dung bước lên lầu về phòng . Còn tôi ? Đứng bất động đúng 20s , mắt chữ O mồm chữ A . Chưa hiểu cái " mô tê " gì hết
- Thưa tiểu thư ! Mời tiểu thư đi nghỉ ạ ( Ông quản gia lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hai-chang-hoang-tu-lanh-lung-va-co-nhoc-ngo-ngao/791415/chuong-8.html