Lúc ánh mắt của Tề Ngọc Yên và Lý Cảnh giao nhau, cảm giác ánh mắt sắc bén kia của hắn như thể muốn xuyên thẳng từ mắt vào trong lòng mình vậy. Trong lòng nàng kinh hãi, vội gục đầu xuống.
Lý Cảnh nhìn chằm chằm vào Tề Ngọc Yên một lúc, luôn cảm giác nàng ta có gì đó không đúng, nhưng không rõ sai ở điểm nào. Nhìn nàng ta cũng như mấy người khác, khúm núm cúi gằm đầu, hắn cảm tưởng cảm giác ban nãy của mình chỉ là ảo giác mà thôi, từ từ dời tầm mắt khỏi người Tề Ngọc Yên. Sau khi nhìn ba vị tần phi kia, hắn dường như đắn đo trong chốc lát, sau đó nói với Tiêu thái hậu: “Vậy để La mĩ nhân buổi tối tới Càn Dương cung đi.”
Tiêu thái hậu nghe thấy rốt cục Lý Cảnh cũng chọn người, trong lòng vô cùng vui vẻ, vội gật đầu cười nói: “Được, vậy con cứ đi làm việc trước đi. Đừng để La mĩ nhân tới mà vẫn chưa xử lý xong công chuyện.”
“Dạ, mẫu hậu.” Lý Cảnh đáp lời Tiêu thái hậu, sau đó mau chóng rời đi.
Sau khi Lý Cảnh rời đi, trên mặt Tiêu thái hậu không che giấu được sự mừng vui, xoay đầu nói với La Xảo Nhi còn đang ngỡ ngàng: “La mĩ nhân, ngươi về tắm rửa thay đồ trước đi.”
“Dạ.” La Xảo Nhi mờ mịt đứng lên, được cung nữ dẫn ra ngoài. Bám sau lưng nàng là ánh mắt hoặc hâm mộ hoặc ghen tỵ của Lương Tử Vân và Phan Dửu Quân.
Còn Trịnh hoàng hậu, sau khi nghe Lý Cảnh điểm tên La Xảo Nhi, sắc mặt thoắt cái trở nên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hai-kiep-lam-sung-phi/1916642/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.