Chẳng bao lâu, Vương Vị tới Trọng Hoa cung.
Trúc Vận dẫn y vào trong điện.
Hai người bước tới trước, hành lễ với Tề Ngọc Yên.
Tề Ngọc Yên đang luyện chữ, thấy Vương Vị tới, ngẩng đầu tươi cười, nói: “Vương thái y đã tới.”
Sau đó nàng gác bút lên giá, quay sang, nói với Mai Hương đứng bên: “Mai Hương, em ra cửa canh chừng.”
“Dạ.” Mai Hương hành lễ, không hỏi nhiều thêm, lui ngay ra ngoài.
“Nghe nói quý phi nương nương có bệnh, xin để thần xem mạch cho nương nương trước ạ.” Vương Vị mỉm cười nói.
“Không phải gấp.” Tề Ngọc Yên tới bàn ngồi xuống, bưng lên chén trà bên tay, nhấp một ngụm, sau đó ngẩng đầu nhìn Vương Vị, nói: “Vương thái y, nghe nói ngươi và Trúc Vận quen biết đã nhiều năm.”
Vương Vị không ngờ Tề Ngọc Yên đột ngột nhắc tới việc này, giật mình, sau đó cúi đầu đáp: “Dạ phải, quý phi nương nương.”
“Không biết Vương thái y cảm thấy Trúc Vận thế nào?” Tề Ngọc Yên cười hỏi.
Trúc Vận nghe vậy lúng túng, khẽ giọng kêu: “Nương nương!”
Vương Vị trộm nhìn Trúc Vận, đỏ mặt nói: “Hồi quý phi nương nương, thần cảm thấy Trúc Vận cô nương, tất nhiên là, cực tốt.”
Tề Ngọc Yên chăm chú nhìn Vương Vị, gật đầu cười nói: “Ta cũng cảm thấy Trúc Vận cực tốt. Cho nên, ta tính giữ em ấy bên người thêm vài năm.”
Vương Vị giật mình, liếc nhìn Trúc Vận, cúi đầu không nói gì.
“Vương thái y, không giấu gì ngươi, hiện giờ ta vẫn chưa rời được Trúc Vận. Đợi ta xử lý xong chuyện cùng người, ta sẽ để em ấy nở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hai-kiep-lam-sung-phi/336129/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.