Phùng Khác Chi ngồi nghiêm chỉnh, mắt nhìn thẳng.
“Lan Đình, cháu cũng vào đi.” Giáo sư Chu tiếp đón.
Mạnh Lan Đình đi vào, không ngồi vào bên cạnh Phùng Khác Chi mà đứng ở bên cạnh bàn giáo sư Chu, vừa giúp ông sửa sang lại tư liệu chồng chất trên bàn vừa lắng nghe hai người nói chuyện.
“Phùng công tử năm nay bao nhiêu tuổi rồi?”
“21.”
“Đúng là thiếu niên trẻ tuổi, cử chỉ hào phóng a! Phùng công tử đang công tác ở đâu?”
“Giáo sư cứ gọi tên cháu đi. Trước mặt ngài thì làm gì có Phùng gia công tử, chỉ có Khác Chi tiểu tử thôi.”
Giáo sư Chu cười, gật gật đầu: “Khác Chi, cậu đang làm việc ở đâu?”
“Năm nay cháu mới vừa vào Bộ Tư Lệnh Hiến Binh, làm tham mưu.” Hắn vừa nói xong, giáo sư Chu liền ngẩn người nhìn hắn.
Chu thái thái pha trà xong bưng tới cửa, nghe thấy thì cũng sửng sốt, chần chờ một chút mới tiến vào. Trên mặt bà vẫn mang theo tươi cười nhưng trong mắt đã có chút đề phòng.
Không khí ẩn ẩn trở nên tẻ ngắt.
Mạnh Lan Đình giúp đỡ Chu thái thái rót trà, đem chén trà đưa đến trước mặt Phùng Khác Chi, đặt trên bàn, ngước mắt lên thì thấy hắn đang nhìn mình chằm chằm, nhướng mày, một bộ ngươi xem mà làm.
Nàng sao có thể không rõ ý tứ của hắn chứ. Cắn cắn môi, nàng buông trà, xoay người nói: “Bá phụ bá mẫu, còn có chuyện mà mấy hôm trước cháu chưa nói hết. Chuyện xảy ra ở công xưởng Tào Độ buổi tối hôm trước chính là Phùng công tử dẫn người của đội
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hai-thuong-hoa-dinh/1837844/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.