Nhạn Đãng Sơn ở phía đông Quy Vân Cung, dọc đường đi mọi người thấy hàng đàn chim bay qua bay thì rất ngạc nhiên. Chỉ từng nghe nói chim di trú từ nam ra bắc, chưa từng thấy từ tây sang đông.
Hùng ưng thân hình to lớn bay đầu, phía sau là đàn hắc ưng, đại điêu, kên kên, thiên nga.
"Ngao ô." Thần Tử Thích cố gắng bám lấy lông diều hâu, quay đầu nhìn Đan Y, định nói với y mấy câu nhưng lại ngại ngôn ngữ không thông, kêu được một tiếng xong ngậm miệng. Đan Y nằm ngửa nhìn trời mây vun vút bay qua, nghe thấy tiếng tiểu long liền giật giật thân thể ôm tiểu Thanh Long vào lòng.
Đừng lộn xộn, ngã xuống bây giờ! Thần Tử Thích lo lắng vặn vẹo thân mình.
Tiểu hồng điểu thì chẳng thấy lo, cọ cọ đầu lên ngực bụng tiểu long. Điêu Liệt tuy rằng hấp tấp bộp chộp nhưng rất có chừng mực, sẽ không làm hai người họ ngã xuống dưới. Hai ngày không chợp mắt, Thích Thích hẳn là cũng mệt mỏi rồi.
Thần Tử Thích được tiểu hồng điểu ôm, tránh không đành mặc y, khẩn trương ngó trái ngó phải. Bay suốt một canh giờ mới dần dần thả lỏng. Cúi đầu nhìn thì thấy tiểu hồng điểu đã ngủ rồi, dùng hai trảo ôm lấy đầu nhỏ, vươn đầu lưỡi liếm liếm.
Không biết Phượng Nhị thế nào rồi, có được ăn gì không, có bị dọa hay không, bé mới chỉ là một chú chim non vừa thoát xác thôi mà. Thần Tử Thích thở dài, mắt rồng màu hổ phách nổi lên một trận băng lãnh, lần trước bắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ham-dao/261573/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.