Triệu Thất rất đau đầu.
Hắn vốn là đang đau đầu vì ngày ngày đều mong muốn sớm chuộc thân cho Vân Thiển ra khỏi Nhiễm Túy Lâu mà mặt rủ mày chau, với lại không biết tại sao, gần đây tướng quân so với hắn còn nóng ruột hơn, hận không thể bắt hắn đập nồi bán sắt vội vàng đem người mang ra ngoài.
Hắn đúng là muốn làm vậy nhưng mà dù có đem bản thân mình bán đi thì cũng không thu thập được nhiều tiền như vậy.
Hắn bên này sầu khét cơm, bên kia Vân Thiển lại đột nhiên mất tích.
Nha đầu hầu hạ nàng nói vốn là Vân Thiển luôn ngốc ở trong phòng, nàng đi ra ngoài mua bánh ngọt, lúc quay về thì không nhìn thấy người nữa.
Tôn ma ma vô cùng lo lắng, nhanh chóng phái người đi tìm.
Triệu Thất cũng lo lắng, vội vã chạy đi tìm tướng quân, vừa vào cửa đã nghe “Vèo” một tiếng, một mũi tên đóng ở trên cây cột.
Đuôi tên cột một tờ giấy, nếu tướng quân muốn cứu Vân Thiển hãy đến căn miếu đổ nát ở ngoài thành.
Tướng quân nhìn tờ giấy kia, nhẹ giọng nở nụ cười, nhấc chân lập tức rời khỏi.
Triệu Thất nhìn hắn một người một ngựa muốn đi, nhanh chóng ngăn cản hắn, chết sống khuyên hắn mang nhiều thêm mấy người, “Lỡ như có nguy hiểm…”
Tướng quân: “Trên tờ giấy viết rõ là để một mình ta đi.”
“Không được! Nếu đối phương có lòng xấu xa…”
“Ít nói nhảm, lão tử mà không thu thập được mấy tên tiểu tặc đó sao?!”
…
Cuối cùng, tướng quân vẫn không dẫn người theo, chỉ mang theo một Triệu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/han-co-khi-nao-di-nhay-song-khong/808094/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.