Chu Kiều bị từ ngữ kí,ch thích, phản xạ có điều kiện nhanh chóng đứng lên, liều mạng đạp Lục Hãn Kiêu một nhát rồi nhảy xuống giường.
"A! Trời ạ! Đau!" thần sắc Lục Hãn Kiêu thống khổ, ruột cũng sắp bị cô giẫm lòi ra ngoài.
Chu Kiều chạy ra xa ba thước, người dán cánh cửa đề phòng nhìn anh.
Lục Hãn Kiêu lăn lộn một hồi mới đứng dậy, gãi gãi đầu cũng có chút mơ màng, "Thực xin lỗi, là anh đùa quá trớn."
Chu Kiều thấy bộ dáng kìm nén của anh lòng liền mềm nhũn, cô chạy tới, nâng mặt Lục Hãn Kiêu lên, nhanh chóng ấn một cái hôn lên trán anh, sau đó lại lùi về sau một bước, dịu dàng nói:
"Anh ngoan một chút đi."
Cả người Lục Hãn Kiêu ngẩn ra, bàn tay theo bản năng nắm lại, cảm giác nóng rực trong lòng lại một lần nữa bị vuốt lên. Anh ngước mắt, trông mong hỏi:
"Em đang cưng chiều anh đấy à?"
Chu Kiều cong môi cười, "Ừm."
Lục Hãn Kiêu cũng xuống giường, "Bạn gái nhường đường một chút."
Chu Kiều kỳ quái, "Anh làm gì thế?"
Vừa nói vừa nhường đường lại, chỉ thấy Lục Hãn Kiêu đi tới cạnh cửa, sau đó "bùm" một cái áp lên ván cửa.
"Bạn trai kích động đến mức muốn đánh cái cửa này."
Chu Kiều bị anh trêu chọc đến không xong, "Anh cũng không phải là gấu chó Teddy!"
"Tên tiếng Anh của anh là Ludy." (*) Hãn Kiêu lại bắt đầu học tiếng chó sủa,
"Gâu gâu gâu."
(*) Bản gốc Teddy = Tài dí = Thái Địch, Chu Kiều nói LHK không phải Thái Địch, LHK nói tên tiếng Anh của anh là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/han-phu-giao-xuan-binh/2347112/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.