Bị Chu Kiều chủ động chừng mười giây, Lục Hãn Kiêu lập tức phản công, vốn chỉ là môi chạm môi thăm dò, hiện tại, anh đang dùng đầu lưỡi cạy miệng, theo bản năng duỗi vào.
Chu Kiều vô ý thức muốn tránh đi, Lục Hãn Kiêu bóp chặt eo thon của cô không thả, hung hăng hôn như bão tố.
Ngày thường xem video nên lý thuyết cũng tương đối phong phú, hiện tại lần đầu thực hành cũng không quá mất mặt. Chu Kiều bị anh hôn có chút đau, khó khăn đẩy người ra, "Anh đừng gặm em."
Từ gặm này, làm tổn thương trái tim Tiểu Lục.
Anh thở mạnh, ôm Chu Kiều, cằm gác lên vai cô, đau lòng nói: "Đùi gà gặm cũng không ngon bằng miệng em."
Sau đó buông cô ra, xoay người yên lặng lùi ra xa vài bước.
Chu Kiều nhìn bóng lưng Lục Hãn Kiêu, thế này là tức giận sao? Hay anh căn bản là không muốn? Thời khắc nhạy cảm mà phải suy suy đoán đoán, cảm giác như ngồi cáp treo vậy, Chu Kiều có chút luống cuống, ngoắc ngoắc ngón tay, cúi đầu không nói gì.
Lục Hãn Kiêu chỉ mặc quần áo ở nhà, một lớp vải mỏng không thể che hết độ cong hoàn mĩ của bả vai anh.
Chu Kiều giương mắt nhìn nhìn, mím môi nói, "Em về học bài đây."
Tay vừa chạm đến nắm đấm cửa, Lục Hãn Kiêu liền xông lên ôm lấy cô. Sức lực lớn như sao hỏa đụng vào Tiểu Kiều vậy.
Thanh âm anh run rẩy, hơi thở gấp gáp, cảm giác chính mình vẫn cần một câu trả lời rõ ràng thuyết phục, "Em như vậy là chính thức đồng ý làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/han-phu-giao-xuan-binh/2347111/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.