Nhiều năm như vậy chính là dựa vào điểm hồi ức còn sót lại này, những điều Ôn Lưu Tình trước đây đã nói, Ôn Hành Vũ đều nhớ.
Khi còn bé khổ như vậy, bọn họ ngồi ở nhà gỗ ở ngoài sân cỏ, đem vài đồng tiền ăn nhỏ lẻ lén lút tích lũy một tuần lễ coi như tài sản chung của cả hai. Hai người vai sát nhau, Ôn Hành Vũ nhặt lên một khối bánh quy còn lại, cắn một cái nói: "Đây chính là bữa cơm của chúng ta."
Ôn Lưu Tình tiến đến bên tay hắn, cắn một nửa bánh quy, trong miệng nhàn nhạt vị ngọt, đem đầu nhỏ xù xù dựa lên lưng Ôn Hành Vũ, nhỏ giọng nói:" Em yêu thích bữa cơm có hai chúng ta."
"Em thích gì, anh đều ghi nhớ rồi, sau đó chúng ta từng cái từng cái hoàn thành, được không?."
"Em còn muốn đi nhảy bungee muốn ngồi vòng quay muốn đi chơi thuyền hải tặc Viking..." Hai mắt nhỏ của Ôn Lưu Tình toả sáng từng điều một nói.
Ôn Hành Vũ sắc mặt càng ngày càng khó coi, thầm nói: "Em làm sao yêu thích những hoạt động kích thích như vậy a?"
Ôn Lưu Tình ôm chặt lấy hắn, mặt chôn ở phía sau lưng hắn, hít một hơi thật sâu, hô hấp Ôn Hành Vũ trở nên nóng một chút, xuyên thấu qua quần áo tựa hồ muốn đem cả người nóng hỏng, cậu nhẹ giọng nói: "Kỳ thực chỉ cần cùng anh, làm cái gì em cũng đều thích."
Ôn Lưu Tình chìm trong cơn mê, trước sau như một mộng cảnh, làm cho cậu sa vào trong đó không muốn tỉnh dậy.
"Lưu Tình, Ôn Lưu Tình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/han-tua-luu-tinh/2477441/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.