Gã không thể tin: "Thế thì bọn mày lập biệt đội báo thù làm cái gì, không trả thù cậu ta nữa sao?"
Đoàn Vu Thần nghĩ ngợi, vẻ mặt nghiêm túc: "Đương nhiên là tôi hy vọng Hòa Ngọc chết, nhưng mà qua nhiều phó bản như vậy, tôi cảm thấy độ khó có hơi lớn, cho nên, tôi vẫn hy vọng cậu ta chết tại phó bản không có tôi, hy vọng các vị đại thần kia có thể khắc chế cậu ta một phen." Ở phó bản trước bọn họ đã cảm thấy Hòa Ngọc thực sự không bình thường, đến phó bản này còn có điểm nhìn mới, càng ngày càng quỷ dị.
Đệch, cậu thật sự là người đấy à? Đừng hiểu lầm, đây không phải đang chửi người, chỉ là câu nghi ngờ khách quan thôi.
Seattle gật đầu đồng ý: "Tôi tuyên bố, biệt đội báo thù giải tán."
Biệt đội báo thù chỉ kiên trì được một phó bản, giải tán quang vinh, không chỉ không báo thù thành công lại còn thua mấy trận liền, vô cùng thảm hại.
Bọn họ đã nhận thấy rõ rằng không cần thiết phải vào cùng một phó bản với Hòa Ngọc.
Thật sự quá thảm rồi. Với tư cách vừa là đồng đội vừa là kẻ thù của cậu, bọn họ cảm thấy mình quá bi thảm đúng là vận cứt chó.
Cả quá trình bị chơi đùa giống như kẻ thiểu năng, không phải bộ sách võ thuật, thì chính là bộ sách linh khí.
Eugene chống đầu: "Chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ của phó bản này, nhưng không ra ngoài được, rõ ràng là có vấn đề, cũng không biết bao giờ Show sống còn đỉnh lưu giải thích với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/2973378/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.