Bạn còn 3 lượt đọc trên website
Đoàn Vu Thần rửa sạch ra một ít nguyên liệu, vừa sửa sang lại vừa giải thích: "Những thứ này đều là nguyên liệu để rèn trang bị. Trong bách khoa toàn thư có ghi rõ những nguyên liệu gì có thể rèn ra được trang bị gì, cách thức cũng có hơi khác nhau nên cần phải nhớ cụ thể từng cái."
Dừng một chút, anh ta lại nói: "Đương nhiên, tôi cũng có một vài kinh nghiệm của riêng mình."
Seattle: "Thợ rèn và thầy thuốc phải nhớ rất nhiều thứ. Trước kia tôi cũng muốn trở thành một thầy thuốc. Đáng tiếc không thi được, cuối cùng trở thành chiến sĩ chuyên nghiệp kiêm cả minh tinh."
Có vẻ như nghĩ đến cái gì, ánh mắt Seattle toát lên vẻ cảm thán.
Lúc trước cô ta thật sự rất muốn làm thầy thuốc, đáng tiếc thành tích quá kém, căn bản không thể nhớ nổi.
Eugene vò đầu: "Cái này thì có gì mà không nhớ được?"
Vẻ mặt Seattle vô cảm: "Người của hành tinh Cơ Giới Tinh đừng mà có lên tiếng! Tuy rằng trí nhớ của các người cao, nhưng trên phương diện rèn và y dược rõ ràng là không có tí thiên phú gì."
Cách Đới: "Nhưng chúng tôi rất có thiên phú trong phương diện khoa học kỹ thuật!"
Seattle bĩu môi: "Khoa học kỹ thuật thì có gì quan trọng? Năng lực chiến đấu mới là quan trọng nhất!"
"Đừng nói chuyện, đừng có quấy rầy tôi rèn!"
Đoàn Vu Thần rống lên một câu, tất cả mọi người lập tức yên lặng.
Đoàn Vu Thần tiếp tục rèn, cực kỳ tập trung: "Bây giờ tôi muốn rèn một thanh đao chiến. Những
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/2974113/chuong-544.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.