Trạm trung gian.
Vì nhóm Hòa Ngọc đã lãng phí nhiều thời gian nên khi họ thăng cấp xong, chỉ còn có chín vị trí cuối cùng. Phó bản có thể sẽ không giống nhau, nhưng ở phó bản này, họ chắc chắn là nhóm kết thúc trễ nhất.
Trạm trung gian to như thế cũng không có mấy người, giống như ở hòn đảo biệt lập vậy. Trạm trung gian có không gian xếp chồng, mặc dù trông có vẻ không lớn, nhưng lại có thể chứa được vô số người.
Bây giờ, toàn bộ chỉ còn có hai nghìn tuyển thủ dự thi, sao lại không thể chứa hết được chứ?
Khi đoàn người Hòa Ngọc đi vào, tất cả mọi người đều nhìn về phía họ.
Trong trận thi đấu này, tổ họ hiển nhiên là có số lượng người sống sót nhiều nhất trong đấu trường. Rất nhiều đấu trường chỉ còn lại một hoặc hai người sống sót, thế mà trong đấu trường này nhóm Hòa Ngọc lại có tới chín người còn sống.
Ung dung, vô cùng ung dung.
Đây là suy nghĩ đầu tiên của mọi người.
Tâm tình nhóm Đoàn Vu Thần có chút phức tạp, nhưng sau khi trải qua phó bản này, họ quả thật rất bình thản.
Nếu hỏi họ đấu trường này rốt cuộc như thế nào, e rằng họ đều khó có thể hình dung được. Suốt ba mươi ngày, họ vô cùng bình tĩnh, giống như thể không hề gì xảy ra thì ba mươi ngày đã trôi qua rồi.
Điều đau khổ duy nhất chắc là khi mới tiến vào phó bản, họ bị cưỡng chế trói buộc làm người yêu với người họ không thích, bị tra tấn một chút.
Eugene nhìn Hòa Ngọc,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/2975600/chuong-607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.