Phát hiện được gì?
Hoà Ngọc ánh mắt suy tư, khế nhíu mày:
"Cũng kha khá, chẳng qua không liên kết lại được với nhau."
Manh mối vừa nhiều vừa lộn xộn, tưởng chừng không hề liên quan gì nhưng hình như lại rất liên quan.
Bởi vì thiếu hụt manh mối có tính mấu chốt nhất thế nên sẽ rất khó suy đoán ra toàn bộ chân tướng. Cho dù Hoà Ngọc thông minh đi nữa nhưng tất cả suy đoán đều không có manh mối có tính chỉ dẫn làm căn cứ, mỗi một cái suy đoán, đều có thể bị manh mối tiếp theo xuất hiện lật đổ.
Thế nhưng, chính vì như vậy mới thú vị, chẳng phải sao?
Lăng Bất Thần gãi đầu: "Các anh nhiều cao
thủ như vậy vốn dĩ không nên tham gia cùng lúc, nhưng phía chính phủ đồng ý thì hẳn cũng biết các cậu chỉ có một người có thể đi ra ngoài, còn lại đều sẽ chết... Chí ít Thành Chiêu khu thứ ba của anh, sẽ chết."
Cậu ấy như là nghĩ đến điều gì, sợ run cả người, nhìn về phía Hoà Ngọc: "Có lẽ nào là có bàn tay phía sau bức màn muốn một lưới bắt hết những cao thủ này không?"
Lần trước người nào không đi ra ngoài là bị
"Diệt khẩu" mà bàn tay phía sau màn làm tất cả chuyện này có phải muốn một lưới bắt hết các cao thủ thế hệ trẻ của Liên Bang hay chăng?
Hoà Ngọc lắc đầu, bác bỏ: "Không đâu, tham gia là thế hệ cao thủ trẻ, họ không phải là những người thực sự có tiếng nói trong các khu vực của Liên Bang Vũ Trụ.."
Bất kể là Trấn Tinh,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/2975609/chuong-616.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.