Cậu vắt áo khoác vest lên khuỷu tay, từ trong căn phòng tối đen bước ra ánh mặt trời đầy tươi đẹp. Ánh mặt trời rọi lên gương mặt tái nhợt như ngọc của cậu, mái tóc rối trên trán đổ bóng đen xuống.
Chắc là ánh mặt trời quá chói mắt khiến Hòa Ngọc hơi hơi híp mắt lại.
Ngay sau đó, cậu đảo mắt nhìn mọi người, giọng nói khàn khàn trầm thấp: "Chuẩn bị hết mấy thứ này cho tôi đi."
Nói xong, Hòa Ngọc đưa cho vệ sĩ B một tờ giấy.
Vệ sĩ B ngơ ngác, cậu ta theo bản năng nhận lấy nó rồi đáp: "Vâng!"
Rồi sau đó, cậu ta kịp thời nhận ra, đột ngột nhìn qua cậu ba.
Xong đời, rõ ràng cậu ta là vệ sĩ, đáng ra chỉ được nghe lệnh của cậu ba, thế nhưng vừa rồi cậu ta theo bản năng đã đồng ý với Hòa Ngọc.
Cậu ba bị nhan sắc của Hòa Ngọc tập kích, lúc này chỉ miễn cưỡng đứng vững được. Anh ta thấy vệ sĩ B nhìn mình thì lập tức đá cậu ta một cái, trừng mắt nói: "Còn không nhanh chóng đi làm đi!"
"Vâng, vâng, vâng!" Vệ sĩ B vội vàng cúi đầu khom lưng, cầm tờ giấy rồi nhanh chóng rời đi, trong lòng lại có cơn sóng to cuộn trào.
Má ơi, không ngờ tên ăn xin này đổi một bộ quần áo khác lại đẹp trai tới như vậy!
So ra còn giống cậu chủ hơn cả cậu ba nữa.
Hơn nữa, cậu ta trực tiếp bỏ qua cậu ba mà ra lệnh trực tiếp cho vệ sĩ, thế mà cậu ba còn không có ý kiến gì, chuyện này đúng là...
Thật sự có bản
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/2976399/chuong-824.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.