Trong lúc Hòa Ngọc yên lặng suy nghĩ, bọn họ đi đến đằng trước đại sảnh, phó ngục giam đứng trước vách tường.
"Rắc rắc..." Vách tường mở ra.
Hắn dẫn theo người đi vào không gian khác, ánh sáng bên trong rất sáng, Hòa Ngọc hơi híp mắt nhìn kỹ, chỗ này vẫn dùng đèn chiếu sáng, không phải là ánh mặt trời.
Lúc đi từ đại sảnh trung ương vào một không gian khác, phía đối diện cũng có người đi vào.
Đội ngũ giống nhau, quần áo giống nhau, số lượng giống nhau, chỉ khác tất cả đều là phụ nữ.
Hòa Ngọc nhìn qua, chạm mắt với hai người bên trong đám người kia.
Quỳnh, Seattle.
Hai bên giao lưu bằng ánh mắt.
Bên cạnh, Vạn Nhân Trảm hơi nóng nảy, hô hấp trở nên thô nặng. Có thể tiếp xúc được với Quỳnh, nghĩa là bọn họ có cơ hội cởi bỏ vòng tay, được giải thoát khỏi tình cảnh không thể sử dụng trang bị!
Vạn Nhân Trảm nóng nảy một lúc, lại khôi phục lại sự bình tĩnh ban đầu.
Bây giờ không phải lúc xao động, vòng tay trên tay bọn họ có thể g**t ch*t bọn họ trong nháy mắt, không thể hành động thiếu suy nghĩ.
Tù nhân cả trai lẫn gái chia làm hai trận doanh, đứng ở hai bên.
Hai phó thủ và mấy người đứng trong phòng trống, mắt nhìn nhau, Cao Nhĩ hỏi: "Lập tức bắt đầu huấn luyện hả?"
Một người đeo huy chương "huấn đạo viên" gật đầu: "Trực tiếp bắt đầu huấn luyện."
Giọng nói vừa kết thúc, đám người trở nên xôn xao một giây.
Đám người Eugene có chút kinh ngạc, không rõ tại sao đám tù nhân NPC vẫn luôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/2978245/chuong-956.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.