Bên ngoài, mưa rả rích rơi, những viên gạch xanh thẫm được rửa sạch, để lộ những hoa văn Baroque ẩn dưới lớp bụi bẩn. Trên cửa kính là những giọt mưa đứt đoạn, qua những hạt nước, thế giới thoáng chốc được phóng to.
Văn Dã nghiêng đầu, ngay khoảnh khắc ngọn lửa chạm vào điếu thuốc, anh hít một hơi có phần mạnh bạo. Khói thuốc tràn ra từ bờ môi, Văn Dã nheo mắt, đây là lần thứ năm anh chạm mắt với con mèo đen ngoài cửa kính. Không biết từ đâu đến, sáng sớm khi Văn Dã tỉnh giấc, nó đã ngồi trên bàn trà ngoài ban công, mưa xuống cũng không đi, dùng đôi mắt màu hổ phách trong veo nhìn anh chăm chăm.
Nó ướt sũng, bộ lông mềm mại bông xù giờ bết vào người trông khá thảm hại, những sợi lông tơ nhỏ xíu trên đầu tai đọng những giọt nước, mưa ngày càng nặng hạt, nó cúi đầu liếm liếm chân.
Văn Dã nhìn một lúc, ngậm điếu thuốc vào miệng, quay người vào bếp lấy một chai sữa và một cái bát không, rồi trở lại trước cửa kính. Anh cúi người, đặt bát xuống đất, rót sữa vào.
Khói thuốc bay lên chậm rãi có phần cay mắt, Văn Dã cầm lại điếu thuốc trong tay, đứng thẳng người, hạ mí mắt nhìn con mèo ngoài cửa. Muốn vào tránh mưa, muốn ăn uống gì đó thì ít ra cũng phải làm nũng kêu vài tiếng chứ, Văn Dã thọc tay trái vào túi quần, thầm nghĩ. Chưa được bao lâu, mưa càng nặng hạt hơn, tài xế đã đợi anh ở dưới lầu, vậy mà Văn Dã vẫn mặc nguyên bộ vest, đứng đối diện với một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hang-gia-nhap-mien-tuu/984717/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.