Chương 76
Tiêu Yến Tranh ngồi ở mép giường, ánh mắt gắt gao nhìn theo cô gái nhỏ. Cô đi đến đâu, ánh mắt của hắn dõi theo tới đó.
Hắn không nói được lời nào, sợ rằng chỉ cần mở miệng sẽ níu giữ cô lại, hắn có thể nhìn thấy sự thống khổ trong lòng cô, hắn không thể ích kỷ giữ cô lại. Nếu như cô không hạnh phúc, thì hạnh phúc của hắn cũng đến từ đâu?
Cuối cùng cũng dọn dẹp xong, Trần Tĩnh đứng lên kiểm tra xung quanh xem còn gì cần mang theo không, thật ra, cái cô muốn mang đi nhất chính là người đàn ông ngồi ở mép giường kia, nhưng cô không thể!
Nhìn một hồi, cũng không có gì cần mang nữa, sợ hành lý quá cân, Trần Tĩnh chỉ mang theo quần áo mùa hè và đồ dùng cá nhân, còn dư thì bỏ lại vào hai cái thùng, nhờ Tiêu Yến Tranh đưa cho Tống San San hai thùng để cô ấy có thể dùng những đồ trong đó, những gì không thường dùng, gửi về chỗ Tôn Mỹ Hoa.
Trần Tĩnh dọn dẹp cả người đổ mồ hôi, đi vào nhà tắm, dù sao trưa mai mới bay, cô vẫn còn buổi sáng để thu dọn lại.
Sấy khô tóc, thay quần áo ngủ, bước ra thấy Tiêu Yến Tranh vẫn giữ nguyên tư thế, ngực như bị kim châm, trong lòng không khỏi thở dài: “Không còn sớm, anh đi tắm đi”
Tiêu Yến Tranh ngoan ngoãn đi vào nhà tắm.
Đến khi Tiêu Yến Tranh trở lại phòng ngủ, cô gái nhỏ đã nằm trên giường, đang xem điện thoại.
“Anh… ngủ ở sofa?” Giọng nói của người đàn ông sa sút tinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hanh-phuc-mong-muon-thu-linh-lung/1981330/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.