Chương 49
Cuối cùng Tiêu Yến Tranh vẫn thấy xót cho cô, đậu xe dưới lầu tiểu khu xong, trước tiên đưa cô đi ăn cơm, lấp đầy bụng cô gái đã, những chuyện khác về nhà tính sau.
Hắn chơi đùa cùng con gái suốt buổi chiều nên cũng rất đói.
Trong bữa ăn, Trần Tĩnh suy nghĩ hồi lâu, định hỏi hắn đã gặp con gái chưa, nhưng cuối cùng lại không hỏi. Hắn đã nói, mọi chuyện để hắn lo, cô không cần phải bận tâm, ý hẳn là muốn cô không cảm thấy khó chịu, dù sao, đó cũng là những điều khiến cô không thoải mái.
Sau cuộc giằng co tối qua, Trần Tĩnh tự nhủ, đừng lúc nào cũng nghĩ đến chuyện xấu, tuỳ tiện nói một câu cũng có thể mang đến hai cách hiểu hoàn toàn trái ngược nhau. Người ta khi yêu, gặp vấn đề thì hay nghĩ đến chiều hướng xấu, cho dù đối phương hoàn toàn không hề có chút xíu nào theo hướng đó! Chẳng phải hiểu lầm cứ như vậy mà có sao? Nếu theo định luật Murphy* chuyện gì xảy ra thì sẽ xảy ra, cho dù là chuyện xấu 100%!
(*định luật Murphy hay còn có tên gọi khác là “định luật đầu độc” hoặc “định luật bánh bơ”. Nội dung của định luật Murphy này được thu gọn trong một câu ngắn gọn là: “Việc gì có thể xảy ra thì nó sẽ xảy ra”.
Ban đầu định luật này không được nhiều người ủng hộ do nghĩ rằng định luật này chỉ mang ý nghĩa tiêu cực hơn là tích cực, khiến người ta dần đánh mất niềm tin. Nhưng thực tế chứng minh nguyên tắc này lại khá hữu ích và giúp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hanh-phuc-mong-muon-thu-linh-lung/1981431/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.