🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chương 47

Tầm mắt Tiêu Yến Tranh dời khỏi mặt con gái thì lập tức quay về vẻ lạnh lùng, cho nên đối mặt với nụ cười lấy lòng của Lâm Dĩnh Trinh, hắn vẫn lạnh như băng, chỉ nhẹ gật đầu một cái.

Dọc đường đi Tiêu Yến Tranh chuyên tâm lái xe, thỉnh thoảng lại nhìn con gái từ gương chiếu hậu. Khi lần thứ ba hắn thấy Lâm Dĩnh Trinh mỉm cười nhìn hắn trong gương, hắn không nhìn ra phía sau nữa. Hắn vẫn nhớ cái kiểu cười đó của Lâm Dĩnh Trinh, trước đây mỗi khi cô ta muốn xin điều gì thì đều cười như vậy. Nhưng bây giờ thâm ý đằng sau nụ cười đó là gì, hắn không biết.

Thật ra từ tối hôm qua, khi nhận được điện thoại của Lâm Dĩnh Trinh, hắn vẫn không ngừng suy nghĩ rốt cuộc cô ta tìm hắn có mục đích gì? Thật sự là con gái muốn gặp ba sao? Nhưng trừ điều này ra, hắn không tìm được lý do gì.

Lâm Dĩnh Trinh đã từng coi thường hắn, tổn thương lòng tự trọng của hắn, tất cả những điều đó hắn còn nhớ rất rõ, nhưng hắn kiềm chế không nghĩ đến những chuyện này, huống chi bây giờ hắn còn có cô con gái đáng yêu thế kia, không cần phải nhớ lại những vết thương đó.

Nếu như nói Lâm Dĩnh Trinh có mục đích khác, hắn cảm thấy khả năng không lớn! Hắn so với hai năm trước vẫn nghèo như thế. Còn về gia thế của hắn, chắc Lâm Dĩnh Trinh không có cơ hội biết được. Chuyện này vốn dĩ rất ít người biết, cho dù hôm nay hắn có đi cùng cha mẹ một vòng trong công ty, trừ mấy vị nguyên lão, sợ rằng không mấy nhân viên biết được thân thế của hắn.

Nếu điều kiện kinh tế vẫn không có gì khác biệt, chẳng lẽ vì mình tái hôn đã chọc cho Lâm Dĩnh Trinh không vui, muốn tới gây chuyện? Cô ta sẽ không nhàm chán như thế chứ?

Còn nếu nói Lâm Dĩnh Trinh tình cũ chưa dứt, thì đây là lý do đầu tiên mà hắn bác bỏ. Nếu trong quá khứ, Lâm Dĩnh Trinh còn chút tình cảm thì đã không nói những lời sắc hơn đao kiếm để làm hắn bị thương! Nếu trong lòng còn yêu, sao có thể làm tổn thương đối phương như vậy? Hắn vạn lần không làm được! Cho nên hắn kết luận, Lâm Dĩnh Trinh tuyệt đối không phải vì còn tình cảm mà quay về nối lại tình xưa với hắn.

Huống chi bây giờ hắn đã cưới người khác, vẫn nên chăm chút tốt cho cuộc hôn nhân này của mình, tất cả quá khứ trước đây đều cho qua, trừ đứa trẻ, hắn sẽ không có bất cứ dây mơ rễ má nào với Lâm Dĩnh Trinh.

Tiêu Yến Tranh không hỏi Lâm Dĩnh Trinh xem ăn sáng ở đâu, trực tiếp lái xe đến một nhà hàng Quảng Đông. Đậu xe, mở cửa bế lấy Đoá Đoá, chờ Lâm Dĩnh Trinh xuống xe, Tiêu Yến Tranh khoá xe rồi bế con đi thẳng vào nhà hàng.

Trà sáng điểm tâm Quảng Đông không phổ biến ở thành phố D, nhất là vào buổi sáng, trong nhà hàng có rất ít người, Tiêu Yến Tranh nhanh chóng ngồi xuống chiếc bàn cạnh cửa sổ, để Đoá Đoá ngồi trong lòng, lấy tờ thực đơn bắt đầu hỏi ý kiến con gái:

“Đoá Đoá, chúng ta muốn ăn cháo gì? Cháo rau? Cháo hải sản? Cháo ngô? Cháo thịt nạc?" Tiêu Yến Tranh kiên nhẫn nói từng cái một với Đoá Đoá để lựa chọn.

"Thịt! Thịt nạc!" những thứ kia không biết là cái gì, nó chỉ biết mỗi thịt, ăn rất ngon! Ăn thịt là đúng nhất!

“Được rồi, chúng ta ăn cháo thịt!... Con có muốn ăn bánh bao nhân tôm không?” Tiêu Yến Tranh tiếp tục hỏi con gái.

Bánh bao tôm là gì? Đoá Đoá không hiểu, bánh bao là gì? Có giống sủi cảo không? “Sủi cảo”, cái này thì nó biết! Sủi cảo ăn ngon! Bà ngoại đã từng nấu cho nó ăn.

“Được rồi, chúng ta lấy một phần bánh bao tôm… À… con ăn cải xanh không?” hắn cân nhắc gọi hai phần đủ cho đứa trẻ ăn, nhưng để cân bằng dinh dưỡng thì phải có thêm rau xanh.

Cải xanh? “Không, không ăn” Tiểu Đoá Đoá không hề thích ăn rau, một chút cũng không thích!

Tiêu Yến Tranh cúi đầu, thấy cái đầu nhỏ của con gái lắc như trống bỏi, không kiềm chế được cười thành tiếng, hắn vẫn gọi một ít bắp cải, lát nữa có ăn hay không tính sau.

Sau khi gọi thức ăn cho con gái xong, Tiêu Yến Tranh đẩy thực đơn cùng bút chì về phía Lâm Dĩnh Trinh đang ngồi đối diện, chỉ ngước mắt nhìn một cái rồi lại cúi xuống nhìn con gái, buông ra mấy chữ: “Cô gọi món đi”

Bây giờ Lâm Dĩnh Trinh nhìn Tiêu Yến Tranh, không còn là cái nhìn giễu cợt kẻ nghèo kiết xác như hai năm trước, sau khi biết hắn là con trai của người giàu nhất nước, cảm giác Tiêu Yến Tranh bây giờ từ đầu đến chân đều loé ánh sáng vàng rực rỡ! Người giàu nhất nước đó! Cho dù không để ý xem cha hắn có phải người giàu nhất nước không, chỉ riêng tập đoàn Tường Vũ cũng đủ cho mẹ con cô ta sung túc đến mấy đời!

Lần trước trong bữa tiệc, nghe được thông tin Tiêu Yến Tranh là con trai người giàu nhất nước, cô ta đã từng suy nghĩ mấy ngày, không biết Tiêu Yến Tranh này có phải là Tiêu Yến Tranh cô ta biết hay không? Sau đó hỏi tên cha của Tiêu Yến Tranh, lên mạng tìm kiếm, quả nhiên tìm thấy ảnh của Tiêu Chấn Bang, đúng là ba chồng mà cô ta đã sống chung cùng một mái nhà!

Lúc đó trong lòng cô ta chỉ có duy nhất một suy nghĩ, đến thành phố D tìm hắn! Không thể uổng công sinh con gái cho hắn mà lại không nhận được lợi ích gì cả!

Tối hôm qua lúc Tiêu Yến Tranh kéo số của cô ta vào danh sách chặn, cô thật sự cảm thấy bất an, dứt khoát ôm con đến căn nhà cũ từng sống với cha mẹ chồng. Đó là một tiểu khu cũ, không có cổng chung, càng không có người gác cửa, cô ta đứng dưới nhìn lên, chỉ có một mảnh tối thui, hiển nhiên không có người ở.

Đúng vậy, người ta là dạng người gì chứ, sao có thể sống trong cái căn nhà nghèo kiết xác này, nhìn lại hai năm trước, cô ta bị gia đình này đùa bỡn! Rõ là có tiền như thế mà lại giả bộ là người nghèo! Đây là xem thường đúng không? Sợ mình đòi phân chia tài sản à? Rõ ràng là vợ chồng, tài sản cũng có phần của cô ta, dựa vào cái gì mà cô ta chỉ lấy được mấy chục vạn của Tiêu Yến Tranh? Nếu không có tiền thì thôi, nhưng thực tế nhà anh ta nhiều tiền đến mức chỉ cần rơi rớt qua kẽ tay thôi cũng đủ cho cô ta đủ ăn đủ mặc cả đời!

Lâm Dĩnh Trinh vạn phần không cam lòng!

Xem ra ánh mắt mình không tệ lắm! Năm đó nhiều thanh niên đẹp trai như vậy, cô ta chỉ vừa ý mỗi Tiêu Yến Tranh, còn trêu chọc làm quen, không nghĩ tới cuối cùng lại là cổ phiếu blue chip! Chỉ tiếc mình không nhẫn nhịn thêm được chút nữa, nếu không cô ta đã danh chính ngôn thuận có được tài sản rồi.

Cho nên lần này không đạt được mục đích, cô ta nhất định không bỏ qua!

Rất nhanh đã gọi xong những món mình thích, chờ phục vụ mang lên.

Có lẽ giọng nói và mùi hương của cha ngấm sâu trong trí nhớ nên Đoá Đoá dần cảm thấy quen thuộc, lúc Tiêu Yến Tranh đút cháo cho ăn, hai cha con đã nói chuyện thân thiết với nhau.

“Cháo này thật ngon! Ngon hơn cháo bà ngoại nấu!” Con nít không nói dối, có gì nói đó.

Tiêu Yến Tranh cười cười với con gái: “Thế Đoá Đoá có thích sống với ba không, mỗi ngày ba có cháo ngon cho Đoá Đoá ăn, có thích không?”

Mỗi ngày đều được ăn cháo ngon? Trong lòng Đoá Đoá rất vui, nhưng sống cùng ba là thế nào? Nó nhìn mẹ, những chuyện này mẹ phải đồng ý mới được.

Lâm Dĩnh Trinh cúi đầu ăn cơm nhưng lỗ tai vẫn dựng thẳng lên nghe ba con kia trò chuyện. Hắn muốn sống cùng con gái? Là có ý gì? Định để đứa trẻ không có mẹ à? À, đừng mơ đi! Cô ta còn đang mong dựa vào đứa nhỏ để một bước đổi đời đây!

Thấy con gái cứ nhìn mẹ chằm chằm, Tiêu Yến Tranh cũng nghi ngờ ngẩng đầu nhìn Lâm Dĩnh Trinh, tưởng là Lâm Dĩnh Trinh có cái nhìn đe doạ gì đứa nhỏ, nhưng Lâm Dĩnh Trinh vẫn chỉ cúi đầu ăn cơm, không để ý đến con gái. Là không nhìn thấy sao?

“Lần này hai mẹ con định ở thành phố D mấy ngày? Tôi có thể mang Đoá Đoá về nhà vài ngày được không?” Tiêu Yến Tranh muốn thương lượng với Lâm Dĩnh Trinh chuyện này. Không phải hắn được voi đòi tiên, nhưng Lâm Dĩnh Trinh đã mang con gái đến, vậy những lời nói trước kia không cho hắn gặp con coi như không tính. Mặc dù không biết tại sao cô ta lại thay đổi ý định, nhưng chẳng phải phụ nữ vốn dễ thay đổi hay sao? Hắn đã từng được trải nghiệm cách tư duy của phụ nữ, đó không phải là điều hắn có thể theo kịp!

Nghe vậy, Lâm Dĩnh Trinh dừng đôi đũa trong tay, ngước nhìn Tiêu Yến Tranh, nghĩ ngợi chốc lát, khẽ mỉm cười, tiếp tục vừa gắp thức ăn vừa nói: “Đoá Đoá còn nhỏ, sợ anh không chăm sóc được, chuyện về nhà anh để nói sau đi. Nghe nói anh đã lập gia đình, em sợ vợ mới của anh đối xử với Đoá Đoá không tốt, cái chữ mẹ kế rất đáng sợ, em không muốn Đoá Đoá bị tổn thương”

Giọng Lâm Dĩnh Trinh nhàn nhạt, nhưng lúc nói đến sợ Đoá Đoá bị tổn thương thì dịu dàng nhìn con một cái, dáng vẻ rất lo lắng.

“Sao cô nói vậy? Đoá Đoá do tôi chăm sóc, Trần Tĩnh còn phải đi làm, hơn nữa việc mang Đoá Đoá về cũng là cô ấy nói”

Được đó! Không nhìn ra người phụ nữ lớn tuổi mà Tiêu Yến Tranh mới cưới này cũng có tâm cơ! Gừng quả nhiên càng già càng cay! Còn biết lấy lùi làm tiến, lạt mềm buộc chặt! Cô ta có ý gì? Sao lại chủ động nói chuyện tiếp nhận Đoá Đoá? Hừ, cho là mình không biết gì hết sao? Hay là sợ mình mượn cớ đứa trẻ, lui tới nối lại tình xưa với Tiêu Yến Tranh? Hoặc là cô ta có ý định, ngoài miệng thì nói muốn đón con, nhưng trong lòng chỉ mong mẹ con mình nhanh chóng cút về thành phố H đi! Cô ta chủ động nói ra còn được mang danh hiền lương thục đức! Hoặc là vì cả hai lý do đó! Tóm lại, người phụ nữ này không đơn giản!

“Được rồi, em sợ buổi tối Đoá Đoá quấy khóc, đến lúc đó mọi người không được ngủ ngon, không phải anh nói cô ấy còn phải đi làm sao? Đừng ảnh hưởng đến công việc của cô ấy” Lâm Dĩnh Trinh kiên quyết không cho phép tách con gái ra! Đây cũng là một trong những nguyên tắc của cô ta khi tới thành phố D lần này. Huống chi, hắn cho là vợ mới cưới của hắn là người hiểu chuyện sao? Lâm Dĩnh Trinh này cũng thành người hiểu chuyện được chứ?

Nói đến vậy thì Tiêu Yến Tranh cũng không khăng khăng nữa, không được đưa về nhà thì gặp con một lần, ôm một cái, trò chuyện với con vậy cũng được rồi! Dù sao, trước giờ còn sợ không có cơ hội gặp được cho đến khi con đi học. Niềm vui ngoài ý muốn này cũng khiến hắn thoả mãn rồi.

Bữa ăn này ăn rất lâu, con gái ở trong ngực Tiêu Yến Tranh trò chuyện với hăn câu được câu chăng, cho đến khi khách đến càng đông, Tiêu Yến Tranh mới nhận ra sắp đến bữa trưa rồi.

Vừa rồi hắn cũng ăn thêm một chút, cả ba người đều đã ăn no, Tiêu Yến Tranh nâng con gái đứng lên đùi để nhìn được mặt hắn:

“Đoá Đoá, giờ con muốn đi chơi đâu?” 

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.