Chương 27
Bọn họ chơi mạt chược không trả tiền trực tiếp mà dùng lá bài xì phé thay thế, chưa tới một giờ, Tiêu Yến Tranh đã không còn một lá bài xì phé nào! Ai bảo hắn cứ một mực pháo cho nhà dưới chứ, pháo bất chấp luôn!
Trần Tĩnh hào phóng quăng cho hắn một chồng bài xì phé: “Cầm lấy thua tiếp đi!”
“Đa tạ nương nương ban thưởng!” Tiêu Yến Tranh hai tay nhận bài xì phé, hướng Trần Tĩnh chắp tay tạ ơn, còn nháy mắt phóng điện một cái.
Ngôn Thục Thanh bấm Tiêu Chấn Bang, thấy hai vợ chồng trẻ trêu ghẹo nhau, trong lòng thật vui vẻ!
Trần Tĩnh cũng thấy thoải mái, chỉ hơi lúng túng một tí, đó là cô cứ thắng liên tục! May mà đây là Ngôn tổng và Tiêu tổng, nếu là gia đình khác chắc đã lật mặt không thèm chơi rồi.
Cô nghiêng người về phía Tiêu Yến Tranh, Tiêu Yến Tranh cũng phối hợp nghiêng lại, dán lỗ tai đến gần, Trần Tĩnh nói thầm: “Em thắng nhiều quá cũng thấy áy náy!”
“Ha ha, em vẫn còn ngây thơ lắm! Mới có thắng mấy ván thôi! Nếu không có anh thả bài, em nghĩ em có cơ hội hồ bài sao? Tiểu bằng hữu, đừng quá ngây thơ như thế!” Tiêu Yến Tranh nháy mắt với Trần Tĩnh, ý nói đôi vợ chồng già kia cũng không phải dễ chơi đâu!
Trần Tĩnh ngơ ngác nhìn ba mẹ chồng, hai vị kia khí định thần nhàn, không hề có dáng vẻ tức giận vì bị thua cả, trong lòng bớt lo, tiếp tục đại chiến!
Lúc này Tiêu Chấn Bang cũng nhận được ám chỉ của phu nhân nhà mình, bắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hanh-phuc-mong-muon-thu-linh-lung/1981454/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.