Chương 23
Buổi tối, Trần Tĩnh và Tiêu Yến Tranh cùng nấu cơm, giống như lần đầu họ gặp nhau, cô chuẩn bị nguyên liệu, anh đứng nấu.
Cả nhà vui vẻ quây quần ăn uống.
Lão Trình cao hứng nhất! Buổi chiều sau khi bọn nhỏ từ viện dưỡng lão về, ông nói với Tôn Mỹ Hoa: “Đứa con rể này không tệ, so với con rể nhà tôi còn tốt hơn nhiều!”
Tôn Mỹ Hoa ngẩng cổ: “Đúng thế, còn phải nhìn xem là con rể nhà ai! Con rể nhà ông á, cũng ít thấy!”
Con gái lão Trình là Trình Phi, nhỏ hơn Trần Tĩnh vài tháng, lấy chồng sớm, con rể Phương Lâm Đông là người thành phố D, cháu ngoại năm nay 4 tuổi. Người con rể này ngày lễ ngày tết mới về một lần, cũng không thích nói chuyện với lão Trình, nhiều nhất cũng chỉ chào hỏi, mời điếu thuốc, đại đa số là chỉ về chào một cái rồi đi luôn, ngay cả cơm cũng không ăn.
Lão Trình đã từng nói chuyện với Tôn Mỹ Hoa, liệu có phải người con rể này chê nhà họ nông thôn, chê đồ ăn nhà họ không sạch sẽ không? Tuy là nông thôn nhưng cuộc sống cũng không kém, người con rể đó còn không biết thời điểm nghèo túng của bọn họ, nếu biết chắc ngay cả cửa nhà anh ta cũng không bước vào!
Ăn cơm tối xong, Tôn Mỹ Hoa giục hai người bọn họ đi về, lái xe nhanh cũng phải mất một tiếng, về sớm một chút còn chuẩn bị mai đến nhà mẹ chồng.
“Tiểu Tĩnh, con xem có thứ gì mang biếu mẹ chồng được không? Đồ quý thì chúng ta không có, nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hanh-phuc-mong-muon-thu-linh-lung/1981458/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.