Chương 19
Sau khi ba uống xong ba tuần thuốc, đã có thể hoàn toàn tự chăm sóc bản thân nên Trần Tĩnh giúp cha làm thủ tục xuất viện, đưa ông về nhà, sau này thực hiện các dặn dò của bác sĩ Trung y, hàng tuần đến kiểm tra, bắt mạch và uống thuốc.
Tôn Mỹ Hoa biết Trần Dân Sinh đã tự lo được cho bản thân nên gọi điện cho Trần Tĩnh:
“Tiểu Tĩnh, nếu ông ta đã tự lo được thì con về quê thuê nhà cho ông ta ở đi, nhà con ở đó nhỏ như vậy, còn giữ ông ta ở lại nữa thì con và Tiểu Tiêu sống thế nào?”
Tôn Mỹ Hoa nói không phải không có lý, cha ở trong nhà mấy ngày mà Tiêu Yến Tranh đã luôn phải ngủ ở sofa, Trần Tĩnh ngủ ở nệm cạnh cửa sổ. Mặc dù Trần Dân Sinh nói để ông ngủ ở sofa nhưng Trần Tĩnh không chịu.
Nhưng để cha sống một mình được không?
Tống San San nói: “Không có ba người chúng ta, ba ở một mình nhỡ không ai quản, lại uống rượu thì làm thế nào? Mùa đông rồi, về nông thôn ở phải có lò sưởi, không sợ gì, chỉ sợ bất trắc thôi!”
Hai người vùi trên sofa nhà Tống San San than thở cùng nhau, không biết phải sắp xếp thế nào để quản được cái miệng không uống rượu của cha.
Buổi tối, khi cha đang tắm, Tiêu Yến Tranh kéo Trần Tĩnh ngồi lên sofa: “Nếu không chúng ta đưa ba tới viện dưỡng lão đi. Nghe nói bây giờ viện dưỡng lão điều kiện cũng không tệ, có phòng một người, phòng hai người, cũng không khác nhà trọ lắm,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hanh-phuc-mong-muon-thu-linh-lung/1981462/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.