Chương 18
“À, tôi là Diệp tiên tri bấm ngón tay tính toán, nắm được mọi chuyện trong lòng bàn tay”, Diệp Khanh được thể càng làm bộ làm tịch.
“Vậy có thể nhờ Diệp tiên tri tính cho tiểu nữ một chút, lúc nào thì tôi có thể thăng quan tiến chức?” Trần Tĩnh hai tay khoanh trước ngực, nghiêng đầu nhìn Diệp Khanh cười.
Diêp Khanh nghiêm trang giơ tay lên bấm bấm ra vẻ, sau đó mím môi gật đầu: “Ừ, trong quẻ nói là nửa năm, cô sẽ thành danh!”
“Cảm ơn cậu! A a…” Trần Tĩnh vỗ lên đầu Diệp Khanh, quay lưng ghế của cô ta lại, dùng sức đẩy một cái, để cô đến từ đâu thì về chỗ đó đi! “Bớt ở chỗ này nói xàm nói láp thuyết phục người khác!”
Chiếc ghế lại chạy đùng đùng ngang căn phòng, hai người nhìn nhau một cái, le lưỡi, rồi sau đó cùng quay đầu nhìn về phía cửa phòng trưởng ban, nhìn một hồi không thấy tiếng hét giận dữ nào thì thở phào, rồi cùng bật cười.
Khuya về nhà, Trần Tĩnh đem chuyện từ chức hôm nay nói cho Tiêu Yến Tranh biết, đồng thời cũng nói một ít chuyện Diệp Khanh cũng xin nghỉ việc, giọng có chút lo lắng.
“Không sao đâu, đừng lo, làm gì có chuyện xin nghỉ việc mà không được! Nếu như có thể thay đổi thì càng tốt hơn chứ sao! Đừng lo, vẫn còn thời gian, để xem trưởng ban các em sắp xếp như thế nào”, Tiêu Yến Tranh sờ lên đầu cô an ủi.
Trần Tĩnh được an ủi, bỗng nhiên cảm thấy Tiêu Yến Tranh nói không sai, làm gì có chuyện “tôi muốn đi, ông cứ giữ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hanh-phuc-mong-muon-thu-linh-lung/1981463/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.