Sau khi ăn cơm tại nhà Chiêu Hoa, người phu lang này về nói với thê chủ nhà mình và mọi người trong xóm về sự thay đổi của cô. Ai nấy đều ngạc nhiên và tò mò muốn được tìm hiểu sự thật. Còn về Chiêu Hoa, cô bắt đầu trồng những thứ đã mang về từ lần đi đồi sau nhà trở về. Quả không hổ là kĩ sư nông nghiệp giỏi! Trong vòng một buổi sáng mà cô đã làm cho khu đất trống trải đã trở nên tuyệt đẹp với những luống rau củ gọn gàng, trông rất là bắt mắt. Cô muốn làm phu lang mình vui vẻ và cho căn nhà thêm sức sống nên đã lên núi xem có hoa thơm cỏ lạ nào thì mang về trồng. Đặt mình vào hoàn cảnh của Băng Thanh, Chiêu Hoa cảm thấy xót xa, thương cho số phận của chàng. Nếu cô không đến với thế giới này thì cuộc đời của chàng sẽ ra sao đây.
Tại sao Chiêu Hoa lại có thể suy nghĩ đến tâm trạng của phu lang mình như thế? Đó là vì trước đây, cô không hề được chồng quan tâm huống chi là tặng bất cứ thứ gì. Vả lại ngôi nhà đó tuy là của Chiêu Hoa nhưng cô lại chẳng có một chút quyền hành nào. Là một khu biệt thự mà nhiều người mong ước, giờ nghĩ lại, cô vẫn không tiếc nuối hay đau khổ làm chi với cuộc sống chỉ ngập những sự ghẻ lạnh. Cô cảm thấy cuộc sống hiện tại vô cùng tốt, được làm điều mình thích, không bon chen. Nghĩ là làm cô liền xách một cây cuốc đã cũ và cái dao phay ( rựa) cùn lên đường ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hanh-phuc-o-nu-ton-quoc/258221/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.