Bé Gấu cào cấu mặt ả hoa khôi nát bét, cảm thấy hài lòng với thành quả của mình mới phủi phủi tay thôi không đánh ả, buông hạ đồ đao. Tiểu Hi chăm chỉ nắm nhúm lông mày ả nhổ cho bằng sạch tiện đà đem cái chiếc giày cao gót nhét sâu vô thêm chút nữa. Nhóc đứng cạnh bé Gấu, thương yêu sờ sờ má bé:
" Bé Gấu của anh trả thù xong chưa? Em có muốn đánh tiếp nữa không? Anh hôm nay chìu em tới bến luôn. "
Bé Gấu chu chu mỏ, đưa bàn tay ra trước mặt tiểu Hi:
" Bé Gấu đánh xong rồi. Mặt phù thủy dầy quá, bé Gấu đau tay quá chừng lun. Tay dính gì đỏ đỏ thấy gớm quá đi hà. Bé Gấu muốn rửa tay. "
Tiểu Hi nâng niu bàn tay bé Gấu, đưa lên miệng thổi thổi:
" Được rồi không đánh nữa ha. Anh Thỏ kêu người lấy nước rửa tay giúp em. Mai mốt có đánh ai nữa ấy, em cứ lấy dép đập vào mồm hắn là tốt nhất. Như vậy em vừa không đau tay mà còn trị được cái miệng thúi của kẻ đó nha. "
" Dạ, anh Thỏ nói đúng lắm. Hi hi, anh Thỏ của bé Gấu thật thông minh. "
Hai nhóc đến trước mặt tiểu Minh, tiểu Tinh:
" Thưa Minh đại ca, Tinh nhị ca, bọn em đã hoàn thành nhiệm vụ trả thù của mình. Bây giờ bọn em xin phép về chỗ ngồi nghỉ ngơi, xem kịch bản tiếp theo ạ. "
Vỗ vỗ vai hai bé, tiểu Minh và tiểu Tinh cười hề hề, ra bề anh lớn mà quên vai vế mình nhỏ hơn tiểu Hi luôn:
"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hanh-phuc-roi-se-toi/1891571/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.