Từ ngày Trang Bảo xuất viện cho đến nay cũng đã qua hai tháng rồi. Sức khỏe của anh đã tốt hơn nhiều, chỉ là phổi anh vẫn còn yếu nên thường xuyên phải chú ý giữ ấm cơ thể nếu không rất dễ bị bệnh.
Tiệm bánh của Trang Dụ buôn bán rất đắt khách chỉ trừ vào ngày cuối tuần là ít hơn một chút.
Mấy cô gái trẻ rất hào hứng vì mình có thể gặp lại hai ông chủ đẹp trai rồi. Mấy ngày cậu đóng cửa làm bọn cô buồn muốn chết, đành phải tìm quán khác để ngồi. Lúc cậu mới mở cửa quán lại, mấy cô nàng cứ vây lấy cậu hỏi: " Mấy ngày nay anh đi đâu vậy? Sao không kinh doanh làm tụi em không được ăn bánh ngọt anh làm."
Cậu rất vui vẻ trả lời các cô:" Mấy hôm trước anh tôi bị cảm nặng nên phải đến bệnh viện. Cám ơn các em đã quan tâm và ủng hộ bánh của anh!"
Mấy cô ha ha hào phóng nói:" Không sao! Anh trai bệnh mà."
Nói rồi mấy cô vọt lại chỗ Trang Bảo trò chuyện, cùng chơi đùa với anh.
Trang Bảo cũng rất thích chơi chung với mấy vị khách này. Lâu lâu còn được cho đồ chơi và kẹo nữa. Kẹo ngọt ngon lắm nha! Anh lời quá rồi còn gì. Ha ha.
Trang Dụ thấy anh vui vẻ như vậy nên cũng tùy ý cho họ chơi đùa với nhau. Anh cậu dường như đã không còn rụt rè, sợ người lạ giống lúc mới về cùng cậu nữa rồi. Cậu cảm thấy an tâm hơn về người anh trai này.
Cố Ngạo dạo gần đây cũng thường đến quán cậu nhiều hơn.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hanh-phuc-roi-se-toi/1892365/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.