Trang Bảo bị lôi vào một con hẻm nhỏ xung quanh chỉ tòan là rác. Anh hoản loạn vô cùng càng ra sức giảy dụa, la hét hơn.
" Thả tôi ra! Thả...tôi ra! Tiểu Dụ cứu anh! Huhu...huhu..hu"
Thấy anh phản kháng dữ dội tên đại ca đạp một phát vào bụng của anh. Hắn vừa ra sức đạp vừa quát " Mày kêu nữa đi? Để coi ai tới cứu mày? Hửm. Tụi bây đánh nó đến kêu cha ngọi mẹ cho tao."
Năm sáu tên đồng bọn đồng thanh "Dạ" sau đó ra sức đánh đấm anh.
"Bụp...bụp....bụp.."
Trang Bảo không còn sức để giải dụa nữa, mặt kệ họ đánh đấm, đá mình, miệng lẩm bẩm: "Tiểu...Dụ cứu....anh! Anh muốn về....nhà"
Máu cùng nước mắt anh hòa quyện vào nhau làm cho anh càng trở nên thống khổ hơn.
Trang Dụ cùng Cố Ngạo chia nhau ra tìm kiếm mỗi người một hướng.
Trang Dụ vừa đi vừa kêu: " Tiểu Bảo anh đang ở đâu... tiểu Bảo anh ra đây đi".
Suốt dọc đường cậu vừa đi vừa hỏi mọi người đi ngang qua. Lúc này có một ông lão thấy anh giống cậu thiếu niên khờ kia đến nói: " Cậu tìm người có khuôn mặt giống cậu phải không?"
Cậu nhanh chóng tả lời: " Đúng vậy! Bác thấy anh cháu ở đâu không? Xin chỉ giúp cháu với!"
Cậu nhìn theo hướng ông lão chỉ, chạy đi tìm kiếm xung quanh. Cuối cùng cậu nghe bên kia có tiếng đánh nhau nên qua xem thì thấy anh cậu đang bị một nhóm thanh niên vây quanh ra tay đánh hết sức tàn nhẫn.
Cậu quát lớn:" Mấy người dừng tay! Dừng tay ngay! Không được động vào anh của tôi!"
Tên đại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hanh-phuc-roi-se-toi/1892375/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.