- Mẹ, mẹ khá hơn chút nào không?Hàm Hàm vào cửa, liền giống như viên đạn pháo nhỏ, vọt vào phòng ngủ, nhìn mẹ.- n, con trai, mẹ khá hơn nhiều rồi, hôm nay con ở nhà trẻ ngoan không?Cô ôm mặt con trai, liền hôn bẹp một cái.- Mẹ, con rất ngoan, lão sư đều khen con a.Hàm Hàm kiêu ngạo nhìn cô, trong đôi mắt nhỏ kia giống như đang nói, mẹ khen con a, mau khen con a.Vì thế cô liền nói:- Con trai a, sao lão sư lại khen con a?Hàm Hàm ngượng ngùng cười với cô một cái, cúi đầu lại nói:- Chính là hôm nay bạn Điền Điền nói phải làm bạn gái con, con không đồng ý, vì bạn ấy quá xấu, kết quả bạn ấy liền khóc, còn đi nói cho lão sư, lão sư nói con không thể nói bạn như vậy, nhưng mà không phải mẹ nói đứa nhỏ không thể nói dối sao, vì sao con nói thật, lão sư lại nói con không thể nói như vậy a.Khúc Nghệ che mặt hết chỗ nói rồi, làm sao bây giờ đây:- Con trai, có những lúc nói dối chính là lời nói dối thiện ý, mẹ cũng đã nói với con phải làm một đứa nhỏ thiện lương, con xem bạn Điền Điền đã thực xấu, con lại nói bạn ấy xấu, này không phải là rải muối trên miệng vết thương của bạn ấy sao, bạn ấy sẽ thương tâm a.Hàm Hàm như suy tư gì, gật gật đầu:- Trách không được bạn ấy khóc lớn tiếng như vậy, nguyên lai là đau a, ngày mai con sẽ đi làm hòa với bạn ấy, về sau không bao giờ nói bạn ấy, ba ba nói, làm nam tử
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hanh-phuc-thoi-mat-the/2455188/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.