"Hôn không tệ, nhưng chưa đủ."
---
Hai người vội vã chạy lên sân thượng, quên mất một việc vô cùng quan trọng.
Bộ quân phục xám tro - dấu hiệu nhận dạng rõ ràng nhất của Nhật Quỹ, đã bị họ bỏ quên trong tiệm quần áo. Lúc này, cả hai đang mặc đồ đôi in hình anh chàng bạch tuộc Squidward, trông chẳng khác gì một cặp uyên ương đang chạy trốn.
Củi thước dầu muối đều đã chuẩn bị xong, đến lúc nấu thì mới phát hiện – đáy nồi bị thủng.
"Con mẹ nó, ra ngoài không coi ngày rồi."
Tần Mạc đặt Lạc Bàn xuống, còn mình thì ngồi phịch xuống đất, mặt mày u ám, tức giận mắng: "Đệt."
Giờ thì hay rồi, không xuống được, đồ ăn cũng không có, đằng sau cửa sân thượng còn cả lũ đáng yêu chực chờ lấy mạng hai người họ, ngồi đây chẳng khác nào chờ chết.
Bàn tay phải có cảm giác nhơm nhớp, Tần Mạc xé toạc băng gạc, quăng bừa sang một bên. Máu theo các vết hằn trên lòng bàn tay chảy xuống, nhỏ thành giọt trên nền xi măng phủ đầy bụi bặm.
Lạc Bàn ngồi cạnh anh, thấy vậy liền dùng dao cắt một mảnh vải từ áo của mình, nhanh chóng quấn quanh tay cho anh.
Tần Mạc nghỉ ngơi chốc lát, rồi đứng dậy bước đến bên mép sân thượng. Hàng rào chỉ cao đến đầu gối, anh nhìn ra ngoài, thấy dàn nóng của máy điều hòa treo lủng lẳng bên ngoài tường. Phía dưới là ban công ở tầng năm, tầm khoảng năm tầng gì đó.
Dàn nóng máy lạnh đã bị gió mưa ngoài trời bào mòn suốt mười mấy năm nay, chẳng biết có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hanh-tinh-xam-bo-me-ao/1556170/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.