01
Đêm đại hôn.
Vệ Chiêu say khướt, loạng choạng bước vào động phòng. Cả phủ trên dưới ai nấy đều nhìn ra, hắn rõ ràng là không cam lòng.
Hắn cũng chẳng buồn che giấu, khuôn mặt ửng đỏ vì rượu, nhưng ánh mắt lại lạnh lẽo đến đáng sợ.
Hắn hận ta.
Song, ta chẳng hề để tâm.
Ta — Trường An công chúa Triệu Tử Ngọc, nay chính là sủng thần mới của Hoa Kinh.
Vì nước cầu phúc mười tám năm, cả quãng xuân thì đều chôn vùi nơi chùa Phật, nay vinh quang trở về, hoàng hậu đối với ta có cầu tất ứng.
Đến cả Khang Lạc công chúa được sủng ái suốt mười lăm năm cũng phải nhún nhường né tránh ta.
Một kẻ như Vệ Chiêu, có thể làm gì được ta?
Thế nhưng, nhìn gương mặt ấy, ta lại chẳng thể nổi giận.
Vệ Chiêu dung mạo tuấn tú, mày kiếm mắt sao, phong thần tựa tiên, người như vậy dưỡng trong phủ nhìn thôi cũng thấy vừa ý.
Vệ Chiêu bước đến trước mặt ta, khẽ cười lạnh một tiếng.
Hắn tức giận tháo bỏ lớp hỉ phục đỏ thẫm bên ngoài, để lộ ra bên trong là một bộ đồ tang trắng toát, chói cả mắt.
Hắn là phu quân của ta, vậy mà lại mặc áo tang, rõ ràng là mong ta c.h.ế.t sớm.
Trương ma ma sắc mặt đại biến, lập tức quát lên:
“Phò mã, ngươi dám vô lễ như thế sao?”
Ta khoát tay, ra hiệu Trương ma ma im miệng.
Ta nhàn nhạt nói:
“Ngươi tâm ý với Khang Lạc?”
“Hỏi mà ngươi còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hanh-trinh-cong-chua-o-lai-truong-an-khong-he-de-dang/2327800/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.