Lại ăn nói thô tục nữa rồi, còn không sửa ….
Con lớn lên nó học theo thì phải làm sao !
Ngọc Nhi khuôn mặt đáng yêu ửng hồng lên, khẽ nhíu mày cười trách mắng.
Có gì phải xấu hổ, ta nói sau này chỉ có mình muội, vú muội không để ta bóp không lẽ muội muốn ta bóp vú nữ nhân khác sao ?
Cổ Viêm ở sau lưng nàng vòng tay ôm eo nàng thản nhiên nói.
Không phải vậy, nhưng mà mấy cái từ nhạy cảm đó huynh nói trước mặt muội, muội có thể tạm chấp nhận mà bỏ qua cho huynh được nhưng huynh nói trước người khác, họ sẽ đánh giá huynh là người không có học thức, không hay chút nào đâu.
Ngọc Nhi khẽ nhắc nhở.
Thì đúng rồi, từ nhỏ ngoài biết mặt chữ ra ta có được học hành đàng hoàng gì đâu, cả ngày vào rừng săn bắn kiếm miếng ăn lấy thời gian đâu ra học.
Cổ Viêm bật cười nói.
Bảo sửa thì hãy sửa đi, huynh không xấu hổ nhưng muội thấy xấu hổ.
Ngọc Nhi khẽ quát.
Được rồi, sửa thì sửa, sau này ta sẽ nghe muội hết.
Miễn sao, có muội bên cạnh ta là được.
Cổ Viêm gật đầu cười đáp.
Coi như huynh còn chút lương tâm, nhớ sau này phải sửa đổi đấy.
Ngọc Nhi tủm tỉm cười đáp.
Ngọc Nhi vậy, giờ ta muốn bóp cái vú muội, à không phải nói là ta muốn bóp cái ngực của muội.
Muội cho ta bóp chứ.
Cổ Viêm khẽ hỏi.
Không lẽ muội cởi ra chỉ để trưng bày cho huynh xem, nếu huynh không muốn vậy để muội mặc y phục lại vào vậy.
Cổ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hanh-trinh-kham-pha-the-gioi-moi-cua-thuc-the-than-bi/1768386/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.