“Bao nhiêu tiền còn phụ thuộc giá trị của người đẹp trong lòng anh Mục.”
Nhìn vẻ tham lam cục súc của gã râu rậm, Uông Trữ Hạ biết gã muốn nhân cơ hội này bòn rút số tiền rất lớn từ Mục Anh Húc. Cô trợn mắt, cố ý nói. “Anh coi trọng tôi quá không? Anh ấy tuy nhiều tiền, cũng không thể vì một cô gái mà nghe theo lệnh của người khác.”
Lưỡi dao sắc nhọn nâng cằm Uông Trữ Hạ lên khiến cô không dám cử động. Cặp mắt trố lồi của gã râu rậm nhìn cô chòng chọc.
“Đừng nghĩ bọn này là đồ ngu. Mục Anh Húc gần đây hào phóng chuẩn bị đám cưới lớn cho hai người, nếu anh ta không yêu thương cô, làm sao tổ chức lớn như vậy?”
Uông Trữ Hạ cứng họng khi được hỏi. Tim cô đập thình thịch, cố gắng duy trì vẻ bình tĩnh bên ngoài, hỏi vặn lại. “Là ai nói? Không có chuyện này.”
“Muốn lừa tôi? Bọn này không phải dựa vào tin đồn, mà là mọi hành tung sinh hoạt của cô đều nắm rõ trong lòng bàn tay. Cô nghĩ vì sao chúng tôi tìm thấy cô đơn giản như vậy?”
Tim Uông Trữ Hạ run lên, lòng chùng xuống, cô hiểu hàm nghĩa ẩn sau lời nói này. Có người bên cạnh cô đã phản bội hoặc cùng là đồng phạm.
Mục Anh Húc và thư ký Trần Hiên quay về công ty, anh nhận được cuộc gọi từ một số lạ. Anh cau mày suy nghĩ, đây là số điện thoại riêng, chỉ người thân quen mới biết. Linh tính mách bảo có chuyện chẳng lành, anh kết nối cuộc gọi. “Xin chào?”
“Chào anh Mục.” Tiếng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hanh-trinh-phuc-hon-cua-muc-tong/1292929/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.