Gần đây, Đồng Hựu đi không ngừng nghỉ từ Pháp đến Đức, rồi lại vòng từ Đức về Pháp.
Sau khi dự buổi tiệc tối nay, tài xế lái xe chở Đồng Hựu về chỗ ở, còn anh ngồi phía sau nhắm tịt mắt nghỉ ngơi. Đồng Hựu ngà ngà say nên đầu óc anh mơ hồ để vụt mất cảnh đẹp bên ngoài.
Thời tiết Paris dần se lạnh, sương mù giăng kín khắp nơi, dòng người ngược xuôi trên đường tô điểm thêm nhiều sắc màu rực rỡ cho khung cảnh xung quanh.
Đèn giao thông ở đại lộ Saint - Michel chuyển sang đèn đỏ, xe cũng chầm chậm ngừng lại.
Đồng Hựu mở choàng mắt ngắm nhìn bên kia đường một cách trầm lặng. Đồ ăn ở buổi tiệc anh tham dự tối nay được chính tay các siêu đầu bếp nổi tiếng chế biến. Từ món khai vị, món chính đến tráng miệng đều do họ dày công chuẩn bị, có điều anh lại cảm thấy quá nhạt nhẽo. Dù đồ ăn thức uống thơm ngon, cũng không khơi nổi cảm giác mong chờ của anh.
Cảm giác này phải diễn tả thế nào đây?
Nó giống như... vị ngọt ngào bất ngờ nào đó.
Đúng là anh cảm thấy nó thiếu ngọt ngào.
Nó như vị ngọt bền lâu của rượu tuyết lan tràn trong miệng.
Đồng Hựu bất giác nghĩ đến cô gái mình gặp ở Đức. Cô đã từng nói, rượu tuyết dùng kèm với thịt bò nướng có thể là món ăn khiến anh cả đời khó quên.
Nói vậy cô đoán đúng rồi!
Từ ngày anh ở Paris đến giờ, anh ăn món gì cũng vô vị, chẳng có hứng thú gì cả.
Đồng Hựu hít sâu như thể ngửi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-kinh-mong-99-ngay-lam-co-dau/2063367/quyen-9-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.