Duyên phận.
Nếu đây là bữa tiệc lúc trước, cho dù kẻ nào nhắc tới danh từ này với Vân Phong, anh cũng sẽ dè bỉu. Anh không tin điều này, duyên phận, cũng có lúc phải dựa vào sự sáng tạo của con người mà ra.
Chẳng hạn như, tình yêu và hôn nhân của anh.
Không, chuẩn xác mà nói, Vân Phong cho rằng chỉ có hôn nhân, bởi vì tình yêu của anh còn chưa đến.
Vân Phong, người cũng như tên.
Tưởng Mặc tin vào duyên phận giữa anh, say đắm trong tình yêu với anh, anh dường như cũng không lưu tâm.
Mà đêm nay, tình yêu của anh dường như bắt đầu khởi động, trong sinh mệnh của anh xuất hiện một người con gái, quấy rối tâm anh, quấy nhiếu kế hoạch cuộc đời anh.
Cô là Tần Quyến, quyến luyến yêu thương. Trời sinh khiến cho người ta mê muội, làm cho người ta mê luyến.
Trong bữa tiệc, Tần Quyến xuất hiện khiến cho người ta náo động.
Khuôn mặt cô xinh đẹp, dáng người uyển chuyển, lễ phục màu vàng, ôm khít lấy thân thể của cô, mái tóc quăn duyên dáng, cuốn ra phong tình vạn chủng, cuốn động ánh mắt của một người đàn ông ở đây.
Cũng chính là Vân Phong.
Ánh mắt Vân Phong chuyển động theo cô, hình như cảm nhận được ánh nhìn chăm chú mãnh liệt của anh, Tần Quyến hơi nâng mắt, hai luồng ánh sáng trong mắt phóng về phía anh.
Tâm Vân Phong trấn động.
Ánh mắt của cô cao ngạo, khiêu khách, nếu như nói cô tự cho mình thanh cao, như vậy tất cả mọi người đều thừa nhận, cô đúng là có tư cách này.
Vân Phong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hao-mon-lanh-the/100326/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.